Chúc Vấn Thiện nhìn về phía nữ quỷ.
Chỉ thấy nó mặc một bộ quần áo màu đỏ, trông giống váy cưới của cô dâu thời cổ đại. Nhưng khi nhìn kỹ thì chất liệu của bộ váy cưới này lại rất kém, có nhiều nếp nhăn, đường cắt may cũng không gọn gàng, thậm chí còn có khá nhiều chỉ thừa lòi ra, rõ ràng là một món đồ rẻ tiền.  
Kiểu tóc búi của nữ quỷ cũng rất đơn giản, trên đầu cắm loạn xạ mấy món trang sức màu đỏ, vàng và xanh lục, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra đó đều là những món đồ rẻ tiền làm từ đồng nát sắt vụn.  
Nữ quỷ ngã xuống đất, chống hai tay để đỡ phần thân trên ngồi dậy, khuôn mặt lộ rõ vẻ đau đớn. Lớp trang điểm của cô ta trông thô kệch và lòe loẹt, phấn nền dày cộp khiến gương mặt trắng bệch như xác chết, đôi môi thì tô son đỏ chót một cách diêm dúa và quê mùa. Nhưng nếu cởi bỏ lớp trang điểm ấy, ngũ quan của cô ta cũng không tệ lắm, chỉ cần đổi sang kiểu trang điểm khác có lẽ sẽ đẹp mắt hơn rất nhiều.  
"Chị gái này còn mặc cả váy cưới cơ đấy," Chúc Vấn Thiện nhìn nữ quỷ rồi lại quay sang nhìn Lâm Tường Phi, khóe miệng khẽ nhếch lên, "Không ngờ là cửa hàng tạo ra “kịch bản sát nhân” cũng có chút bản lĩnh đấy, có thể giúp người sống kết minh hôn thật luôn.” 
Nghe thấy hai chữ “minh hôn”, chân của Lâm Tường Phi lập tức mềm nhũn, anh ta ngã quỵ xuống đất, quỳ hẳn trên hai gối, liên tục dập đầu mấy cái trước mặt nữ quỷ, khổ sở nói: "Tôi cầu xin cô buông tha cho tôi đi! Người kết hôn với cô lúc đó không phải tôi! Thật sự không phải tôi mà!!"  
Nữ quỷ nhíu mày nhìn anh ta nhưng không nói gì.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play