Hội trường của buổi tiệc rất ồn ào, Chúc Vấn Thiện và hai người kia đứng hơi xa nên cô không nghe rõ bọn họ đang nói gì. Giang Sơ Vận vẫn quay lưng về phía cô, cô cũng không biết sắc mặt của anh ấy thế nào, chỉ thấy Giang Khang lúc thì nhíu mày, lúc thì bĩu môi, lúc lại suýt chút nữa tức đến mức nhảy dựng lên.
Còn bóng lưng của Giang đại ca thì cực kỳ vững vàng, trông rất bình tĩnh.
Chúc Vấn Thiện thật sự rất tò mò không biết bọn họ đang nói gì mà Giang Khang lại nóng nảy đến vậy.
Không bao lâu sau, dường như Giang Khang bị chọc tức mà bỏ đi. Ông ấy muốn trợn mắt nhưng lại không dám, lén lút liếc cô một cái rồi quay đầu bỏ đi mất hút.
Cho đến khi đi xa rồi, Giang Khang mới đột nhiên dừng lại, suy tư sờ sờ mặt mình, sắc mặt càng trở nên khó lường và kỳ lạ:
Ơ? Ông ấy nhớ trước đây... khi gặp Chúc Vấn Thiện thì đã sử dụng thuật dịch dung rồi mà, sao cô lại nhận ra ông ấy? Chẳng lẽ lúc đó Chúc Vấn Thiện đã nhìn thấu thuật dịch dung của ông ấy sao? Không đúng, theo lý mà nói thì lúc đó, cô chưa có năng lực lớn đến vậy... Chẳng lẽ là đặc thù của lực âm tà?
Nghĩ đến đây, Giang Khang không khỏi rùng mình một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT