Chúc Vấn Thiện ngắt lời anh ta, chỉ vào mình hỏi: "Vậy anh đoán tôi bao nhiêu tuổi?"
"Cô... cô nhiều nhất là vừa tốt nghiệp đại học, hai mươi ba, hai mươi tư gì đó, nhưng tôi thấy cô giống sinh viên hơn, ánh mắt, ánh mắt không giống người đã đi làm." Người đàn ông nháy mắt với cô, "Ánh mắt cô rất trong trẻo và đơn thuần, giống như bông hoa trong nhà kính chưa từng bước ra ngoài xã hội..."
Chúc Vấn Thiện lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: "Ôi chao, anh nói đúng rồi, tôi đang học năm cuối đại học mà."
Người đàn ông hài lòng mỉm cười, chóp mũi còn hếch lên: "Đương nhiên rồi, tôi nhìn người rất chuẩn mà."
Chúc Vấn Thiện cũng cười: "Vậy là anh đoán được anh hơn tôi cả chục tuổi rồi mà vẫn đến bắt chuyện với tôi sao? Sao anh lại mặt dày đến thế chứ, quả nhiên là người già rồi thì da mặt sẽ dày hơn mà."
Trước đó người đàn ông còn tưởng rằng cô đang khen mình, kết quả nghe cô đổi giọng châm biếm mình già. Nhưng dù sao thì anh ta cũng đã lăn lộn trong xã hội bao nhiêu năm nay, không dễ dàng bị cô làm cho mất bình tĩnh như vậy, chỉ cười một tiếng nói:
"Nói là bắt chuyện thì hơi quá rồi, trước đó tôi đã nói rồi, chỉ là muốn kết bạn với cô thôi. Cô còn nhỏ nên không biết ăn nói, tôi không trách cô."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play