Giang Sơ Vận mờ mịt ngẩng đầu lên, khó hiểu nhìn người trước mặt, giọng nói vì đau đớn mà trở nên khàn đặc: "...Vấn Thiện?"
Chúc Vấn Thiện lại không nhìn vào mắt anh ấy, chỉ nhìn chằm chằm vào luồng khí đen không ngừng ăn mòn, thờ ơ nói: "Em đã suy nghĩ kỹ rồi, vẫn là người anh trai này dễ ra tay nhất. Phòng của anh được bố trí rào chắn linh khí, em đã cố hết sức cũng không thể mở được, nếu đã vậy thì chỉ có thể ra tay khi anh còn tỉnh táo..."
"Nhưng ba người kia không có ai đối xử tốt với em bằng anh." Chúc Vấn Thiện vừa nói vừa kéo bàn tay buông thõng đang run rẩy nhè nhẹ của anh, nhìn chằm chằm vào bàn tay đó, "Thực ra thì số ba đối xử với em khá tốt, nhưng em vẫn không tin anh ta. Cách này chỉ có thể sử dụng một lần, em phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng..."
Sắc mặt của Giang Sơ Vận đã trắng bệch như tờ giấy, đôi môi anh ấy không còn chút huyết sắc nào, có thể nhìn ra được anh ấy rất đau, đau đến mức không thể chịu nổi nhưng anh ấy không hề r*n rỉ một tiếng, chỉ nhìn cô chằm chằm, lặng lẽ nghe cô nói.
Chúc Vấn Thiện nhẹ nhàng xoa xoa ngón tay của anh ấy: "Em từng nghĩ... em và anh là những người quan trọng nhất của nhau, chúng ta nương tựa vào nhau bao nhiêu năm nay... Nhưng sau đó em lại phát hiện ra hóa ra không phải như vậy, suy nghĩ này chỉ là em tự mình đa tình thôi.” 
"Không phải..."
Giang Sơ Vận há miệng, vừa nói được hai chữ đã đau đến mức cắn chặt răng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play