Vào kỳ nghỉ hè sau khi lên cấp hai, Chúc Vấn Thiện bị ốm. Bình thường cô gần như chẳng bao giờ bệnh, vậy mà lần này lại bệnh tới như núi đổ*, gương mặt vốn đã tái nhợt giờ lại đỏ bừng vì sốt, cả người dính chặt lấy giường không dậy nổi, chỉ cố gắng bò dậy đi vệ sinh thôi cũng đã kiệt sức rồi.
*Nguyên văn là “bệnh tới như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ”, nghĩa là mắc phải bệnh nặng thì không đoán trước được, con người khó lòng phòng ngừa; còn khi dưỡng bệnh thì lại phải từ từ điều trị, không thể vội vàng.
Anh trai cô thì sốt ruột vô cùng, luống cuống bế cô đến bệnh viện tiêm truyền. Chúc Vấn Thiện ngồi trong phòng truyền dịch để truyền nước biển, bên cạnh là một đứa trẻ con cứ la hét om sòm, khi thì đòi mẹ mua đồ ăn, khi thì lại đòi đi vệ sinh, nửa tiếng đồng hồ không chịu ngồi yên lấy một giây nào.
Chúc Vấn Thiện bị nó làm cho đau đầu không chịu nổi, anh trai liền bế cô chuyển sang một chỗ khác có người lớn ngồi bên cạnh.
Kết quả là người đàn ông ngồi bên cạnh bị ho lao, cứ vài phút lại ho vài tiếng rồi khạc ra một bãi đờm. Dù ông ấy khạc vào thùng rác, nhưng tiếng “khạcccc…. phụt” ấy lọt vào tai Chúc Vấn Thiện khiến cô buồn nôn đến mức không chịu được, sau khi nôn khan vài cái, anh trai lại vội vàng bế cô đi.
Vất vả lắm mới tìm được chỗ ngồi cạnh một bác gái đang ngủ, Chúc Vấn Thiện nghĩ chắc lần này sẽ yên ổn được một lúc. Ai ngờ cô đang ăn cơm thì bác gái đó đột nhiên tỉnh dậy, không báo trước đã nôn ọe xuống đất….
Anh trai cô đang cầm thìa đút cơm cho cô, bàn tay cứng đờ tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play