Trên xe, Chúc Vấn Thiện nửa thật nửa giả kể lại toàn bộ sự việc cho hai người nghe, hoàn toàn không quan tâm Trịnh Y Mộng ngồi bên cạnh tức đến phát run mà không dám nói gì, dù sao thì trọng điểm vẫn là:
“Em không sai, là cô ta gây sự trước.”
Cuối cùng, cô còn giả vờ lo nghĩ cho Trịnh Y Mộng, tốt bụng nói: “Em cảm thấy việc hóa giải chấp niệm của Trịnh Y Mộng quá khó, cô ta lại còn dễ xúc động, cực kỳ nguy hiểm. Hay là… giao cho cục xử lý đi, dùng biện pháp khác ấy.”
Biện pháp khác là biện pháp gì?
Trịnh Y Mộng không dám hỏi, cũng không muốn biết. Cô ta cảm thấy rõ ràng là cô gái này đang trả thù, trả thù vụ ký túc xá và mỹ phẩm bị phá hỏng.
Nhưng mà… lúc nãy đúng là mình không kiềm chế nổi bản thân, làm tổn thương người khác, nếu thật sự phải chịu hậu quả thì cũng là đáng đời... Nghĩ đến đây, Trịnh Y Mộng không nhịn được mà bật khóc.
Chúc Vấn Thiện bĩu môi, trừng mắt lườm cô ta: “Cô phá nát phòng tôi như vậy, đồ cá nhân của tôi thì không sao, nhưng nếu trường bắt tôi bồi thường thì phải làm sao? Tôi còn chưa khóc mà cô đã khóc rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT