Chúc Vấn Thiện mắng đến khô cả miệng, không muốn nói thêm câu nào nữa, phất tay chuyển chủ đề: “Không biết thì đừng đối phó làm gì, biết qua loa là được mà, bọn họ có thể làm gì cô chứ? Không nói nữa. Hai người bạn của tôi đâu rồi?”
“À, bọn họ à…” Tăng Tâm Tâm chớp mắt, chột dạ cười một tiếng: “Để, để tôi… để tôi đưa cô ra ngoài trước đã.”
***
Khó khăn lắm mới hoàn thành xong thử thách viết đúng tên học sinh ở lần thử thứ 9, lúc này, Phác Tầm Tước đang ngồi trong lớp học vắng tanh sau giờ tan trường, tay cầm chiếc điện thoại đang đổ chuông không ngừng.
Phác Tầm Tước thực sự rất sợ nghe điện thoại. Thà đối phương gửi cho anh ấy một trăm tin nhắn còn hơn là gọi một cuộc điện thoại. Nhưng rõ ràng là, chỉ cần anh ấy không bắt máy, cuộc gọi kia sẽ không dừng lại.
Anh ấy không biết lần này ảo cảnh lại bày ra trò gì nữa. Sau khi chuẩn bị tâm lý, Phác Tầm Tước nhận cuộc gọi từ “Mẹ Trần Tử Hàm”: “... Alo?”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng còi xe và âm thanh xe cộ đang chạy, có vẻ người gọi đang lái xe: “Alo, thầy Phác phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play