Hôm nay cô ta mặc một chiếc áo sơ-mi ô vuông có hoa, phía dưới là quần tây màu đen thoạt nhìn vô cùng hoạt bát.

Tô Tô không để ý trong lòng cô ta nghĩ gì, chỉ thản nhiên đi vào với Lận Xuyên.

Tần Duyệt Duyệt thật sự có ý muốn ra oai với Tô Tô, trước đây cô vẫn luôn đè nặng mình.

Vất vả lắm mới rời khỏi thôn ra ngoài học đại học, nhưng mà cô lại thành giáo viên của mình, chuyện này thật sự khó khiến người ta tiếp nhận được.

Đặc biệt là, trước đây cô còn khinh thường bọn họ không cho vay tiền.

Hiện giờ chồng mình thành con trai trưởng của nhà này, sau này bọn họ có khó khăn muốn tìm cô ta nhờ giúp đỡ phải xem tâm trạng của cô ta.

Nghĩ như thế trong lòng càng thoải mái hơn, cô ta cảm thấy sống lưng của mình đều thẳng tắp.

Đúng lúc này lãnh đạo Quan và Lận Đông Hà đi từ trong ra, ông ta thông qua hai ngày nay quan sát đứa con trai từ nông thôn tới của mình vẫn rất hài lòng.

Đối với nhà họ Lận chăm sóc anh ta cũng rất cảm kích, nghĩ có thời gian sẽ dẫn người đến nhà họ Lận nhìn một cái.

Nhưng nghe Lận Đồng Hà nói con nhà chú anh ta cũng ở đây, còn là giáo viên của đại học X, vì thế bảo hiệu trưởng Quan đi mời.

Nhưng mãi đến khi bọn họ tiến vào mới biết hóa ra thân thích của Lận Đông Hà là đôi vợ chồng Lận Xuyên và Tô Tô, trên mặt lập tức hiện lên tươi cười khó có được, nói:

"Sớm nên nghĩ tới, nhà họ Lận đúng là dạy dỗ tốt. Không ngờ tới Lận Xuyên và anh hùng Tiểu Tô là thân thích mà con nói, mau tới đây ngồi đi, mau tới đây ngồi đi. Lão nhị cũng không nói gì, khiến tôi không biết gì."

Lận Xuyên làm lễ quân xong, thì kéo Tô Tô ngồi xuống.

"Thật ra tôi đã sớm biết cha của Lận Đông Hà là ngài." Tô Tô cười nói.

Mà Tần Duyệt Duyệt thì đang ở một bên nắm chặt tay, không ngờ tới vậy mà bọn họ quen nhau.

Đặc biệt là cha chồng hiếm khi nở nụ cười vậy mà nhiệt tình với bọn họ như thế, không khỏi nhíu mày.

"Cha, cha quen cô Tô còn có anh Xuyên Tử sao?" Cô ta ở bên cạnh không chịu cô đơn mở miệng, biểu hiện vô cùng thân thiết.

"Ừm." Nhưng mà phản ứng của lãnh đạo Quan lạnh nhạt, lập tức bảo người đi châm trà cho Lận Xuyên và Tô Tô. Chỉ một lát sau, Hồng Mai và Quan Chấn Đông đi mua đồ ăn đã trở về.

Tần Duyệt Duyệt lập tức đi qua nhận đồ ăn, biểu hiện vô cùng nhiệt tình.

Khi ở trong thôn, bác gái cả muốn cô ta làm bữa cơm đều vô cùng khó khăn, lúc này lại coi Hồng Mai trở thành mẹ ruột của mình?

Tô Tô trợn tròn mắt, sau đó đứng dậy nói: "Cháu chào bác gái."

"Là đồng chí Tô à, tôi bận rộn chuyện trong nhà cho nên chưa kịp bảo Chấn Đông đi đón cô." Hồng Mai vẫn luôn cảm kích Tô Tô, không có cô mình còn chưa tìm được con trai lớn đâu.

Đặc biệt cô còn là giáo viên của con trai mình, nên được tôn kính.

Lãnh đạo Quan nói:

"Hơn nữa bà nói bà nghe được manh mối từ người khác không phải là đồng chí Tô đấy chứ, vậy chẳng phải cô ấy là giáo viên của Chấn Đông nhà chúng ta sao?”

"Đúng vậy, Chấn Đông còn không đi lấy chút trái cây cho giáo viên của con?" Sau khi Hồng Mai nói xong Quan Chấn Đông gãi đầu, sau đó nói: "Con lập tức đi ngay còn không được sao?"

Sau khi nói xong thì nhanh chóng chạy tới phòng bếp.

Mà Hồng Mai nhận lấy đồ vừa mua nói với Tần Duyệt Duyệt: "Trong nhà có dì giúp việc, cô sang một bên ngồi đi, không cần giúp đỡ."

Thái độ có chút không được tốt lắm, không nên như vậy chứ.

Tô Tô nhận lấy trái cây Quan Chấn Đông đưa, thấy anh ta đối với chị dâu của mình cũng không thèm để ý tới.

Sao nữ chính đắc tội cả nhà bọn họ như vậy?

Đột nhiên nghĩ tới một chuyện, đó chính là sau khi Lận Đông Hà cứu Quan Chấn Đông đã uống say, thậm chí còn khóc lóc kể lể gì đó, không phải khi đó anh ta đã nói gì đấy chứ?

Nghĩ tới anh ta trở về nhà mình còn lải nhải, đường như cô hiểu rõ gì đó.

Nếu Quan Chấn Đông nghe được chuyện gì từ chỗ Lận Đông Hà chắc chắn sẽ nói với Hồng Mai, cho dù những ngày bọn họ ở trong thôn không hỏi thăm rõ ràng nhưng thông qua chuyện này cũng đủ biết Tần Duyệt Duyệt là dạng người gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play