Edit + Beta: ALice.

Ba ngày sau.

Sở Thẩm Lộ đã tới từ sớm.

Không chỉ mang theo tư liệu công ty, còn mang theo một bộ tây trang tới.

Bởi vì Bồ Dao Tri không có tây trang.

Từ trước đến nay Bồ Dao Tri chưa từng mặc tây trang, nên đương nhiên trong tủ quần áo cũng sẽ không có tây trang.

Một bộ tây trang tốt giá cả cũng không rẻ, Sở Thẩm Lộ biết tình huống gia đình của Bồ Dao Tri. Hơn nữa cậu lại đi chung với hắn, vì thế hắn liền riêng mang theo một bộ tây trang để đó không dùng từ trong nhà lại đây, đặc biệt để cho cậu mượn mặc.

Buổi sáng 8 giờ rưỡi, Sở Thẩm Lộ ăn mặc tây trang phẳng phiu. Một tay xách theo túi công văn, một tay xách theo một cái chiếc túi đựng tây trang. Bộ dáng tây trang giày da đứng ở trước cửa nhà Bồ Dao Tri.

Sở Thẩm Lộ duỗi tay gõ gõ cửa.

"Dao Tri, là tôi đây."

Vài giây sau, cửa được mở ra.

Khuôn mặt nhạt nhẽo kia của Bồ Dao Tri xuất hiện ở trước mặt hắn.

Sở Thẩm Lộ lập tức đưa chiếc túi trong tay qua.

"Mang quần áo tới cho cậu đây."

Nói xong, như nhớ tới cái gì hắn lại riêng bổ sung một câu.

"Đúng rồi, đã được trừ bỏ hương vị rồi đó."

Tuy rằng bản thân Bồ Dao Tri chưa bao giờ chính miệng nói với người ngoài, nhưng thông qua quan sát cẩn thận ngày thường, thì mọi người trong công ty đều biết rõ ràng Bồ Dao Tri không quá thích Alpha và Omega. Trừ bỏ giới tính là Beta ra, thì còn lại trong lòng vẫn hơi có chút mâu thuẫn.

Nếu trong lòng có chút mâu thuẫn với Alpha và Omega, theo Sở Thẩm Lộ phỏng đoán, tuy rằng Bồ Dao Tri là Beta không ngửi được khí vị tin tức tố. Nhưng tâm lý hẳn là sẽ mâu thuẫn việc trên người mình dính lên khí vị tin tức tố Alpha.

Tây trang mà hắn đã mặc qua, bên trên tự nhiên tất cả đều là tin tức tố của hắn.

Cho nên, trước khi nhét tây trang vào túi, hắn còn đặc biệt dùng thuốc tẩy tin tức tố để loại trừ toàn bộ tin tức tố của hắn trên quần áo.

Quả nhiên.

Ngay từ đầu Bồ Dao Tri vốn theo bản năng từ chối Sở Thẩm Lộ, nhưng sau khi nghe được Sở Thẩm Lộ nói, đã trừ bỏ toàn bộ tin tức tố trên tây trang thì lúc này mới thay đổi quyết định.

Cậu duỗi tay tiếp nhận.

Nếu đã không thích trên người có hương vị tin tức tố, vậy càng đừng nhắc đến việc trong nhà xuất hiện hương vị tin tức tố của Alpha.

Sở Thẩm Lộ cực kì thức thời, ăn mặc tây trang xách theo túi công văn ngoan ngoãn đứng ở ngoài cửa lớn.

Hắn ngoan ngoãn đứng chờ ở bên ngoài, cũng không vào trong.

Sở Thẩm Lộ 'ngoan ngoãn' nói: "Dao Tri, tôi chờ cậu ở bên ngoài nhé."

Bồ Dao Tri đạm mạc mà ừ một tiếng, cầm lấy tây tran, lại lần nữa đóng cửa lại.

......

Hơn mười phút sau.

Cửa lớn lại lần nữa mở ra.

Bồ Dao Tri mặc tây trang hơi có chút to rộng, đứng ở trước mặt Sở Thẩm Lộ.

Đối với Beta như Bồ Dao Tri mà nói, quần áo của Alpha cao lớn cường tráng như Sở Thẩm Lộ này so với cậu mà nói dù sao vẫn lớn hơn một ít.

Nhìn tây trang không quá vừa trên người Bồ Dao Tri, Sở Thẩm Lộ hơi có chút quẫn bách mà gãi gãi đầu.

Sở Thẩm Lộ có chút ngại ngùng nói: "Ôi chao, hình như tây trang có chút không vừa...... Sớm biết vậy lúc đầu tôi hẳn nên đo lại size quần áo của cậu, sau đó cầm đi sửa lại rồi mới mang tới."

Sở Thẩm Lộ chân tay luống cuống, ngược lại người chân chính mặc bộ tây trang này ở bên người là Bồ Dao Tri lại vẻ mặt đạm nhiên.

"Không cần thiết." Bồ Dao Tri nói, "Cũng chỉ mặc lần này mà thôi."

"...... Cũng phải ha." Sở Thẩm Lộ lập tức bị thuyết phục.

Sau khi bị Bồ Dao Tri thuyết phục thành công, thì Sở Thẩm Lộ nhịn không được mà đánh giá Bồ Dao Tri trên dưới một vòng.

Sở Thẩm Lộ vuốt cằm, nhịn không được mà than thở.

"Dao Tri, lại nói tiếp đây vẫn là lần đầu tiên tôi thấy cậu mặc tây trang đấy, cảm giác này, shh...... nói thế nào nhỉ......" Sở Thẩm Lộ nỗ lực tìm từ hình dung, "Là loại, ờm là cảm giác rất có ý nhị, cậu hiểu không?"

Nếu quần áo càng thêm vừa người, thì loại cảm giác này sẽ càng thêm mãnh liệt!

Bồ Dao Tri thờ ơ.

"Tôi không hiểu." Cậu lạnh lạnh nói, tiếp theo hỏi lại, "Đã chuẩn bị tư liệu đầy đủ hết rồi sao."

Sở Thẩm Lộ nháy mắt liền xụ mặt.

Hắn mắt trông mong mà nhìn về phía Bồ Dao Tri.

"Vậy, vậy cậu nhìn giúp tôi xem?"

Bồ Dao Tri không chút do dự mà từ chối.

"Tôi xem không hiểu."

Nghề nghiệp của cậu là bảo trì phát triển phần mềm, chỗ nào mà xem hiểu hợp đồng được.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Sở Thẩm Lộ uể oải mà rũ đầu.

Hắn thở dài.

"Thôi." Sở Thẩm Lộ tự sa ngã, "Tôi cũng đã tận lực, nếu không được thì thôi vậy!"

Sở Thẩm Lộ nói xong, ưỡn ngực tự cổ vũ cho mình.

"Đi! Dao Tri! Chúng ta xuất phát thôi!"

Sở Thẩm Lộ xoay người xuống lầu, Bồ Dao Tri an tĩnh đuổi kịp.

Hai người một trước một sau lên xe.

Chờ ngồi ổn định, thân xe liền di chuyển.

Xe hơi chậm rãi chạy về phía tập đoàn Minh Uyên. Trên đường, Sở Thẩm Lộ thấp thỏm khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi.

Dù sao cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng đến loại công ty lớn như vậy.

Tập đoàn Minh Uyên là gì?

Là một Tập đoàn tài chính lớn!

Là công ty đầu rồng(*) của Thành phố S!

(ALice: chỗ này trong QT để là công ty long đầu, theo mị hiểu thì hẳn là chỉ công ty đứng đầu trong một khu vực hoặc một lĩnh vực.)

Sở Thẩm Lộ khẩn trương đến mức hai chân phát run, vài lần nhầm chân ga thành phanh, phanh thì lại nhầm thành chân ga.

Sở Thẩm Lộ là một Alpha, ngồi ở ghế điều khiển, cả người thấp thỏm run như cầy sấy. Kết quả vừa quay đầu, chỉ thấy Beta ngồi ở ghế phụ cũng chính là Bồ Dao Tri, thần sắc lại trước sau ung dung bình tĩnh. Bộ dáng vân đạm phong khinh kia, phảng phất như lúc này hai người không phải đến tập đoàn Minh Uyên để mời đầu tư mà là đi hóng gió vậy.

Sở Thẩm Lộ trầm mặc.

Hắn trầm mặc một lúc, ngay sau đó nhịn không được hỏi: "Dao Tri, cậu không có một chút khẩn trương nào sao?"

Bồ Dao Tri hỏi lại.

"Khẩn trương cái gì?"

Sở Thẩm Lộ bị hỏi nghẹn.

—— Hình như cũng có lý.

Dù sao tỷ lệ thành công vốn dĩ đã thấp, có gì để khẩn trương cơ chứ?

Nghĩ như thế xong, Sở Thẩm Lộ cũng vì thế mà bình tĩnh theo.

......

Một tiếng rưỡi sau.

Vị trí của tập đoàn Minh Uyên nằm ở trung tâm thành phố.

Cũng chính là địa phương tấc đất tấc vàng của thành phố S.

Dưới tòa nhà của tập đoàn Minh Uyên chỉ liếc mắt nhìn qua một cái, thì siêu xe đủ các loại nhãn hiệu, cái gì cần có đều có.

Sở Thẩm Lộ chỉ nhìn một cái, đã không khỏi hít ngược một hơi.

Những siêu xe đó là thứ cả đời này mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

"Dao Tri cậu xem, chiếc xe kia là ——"

Bồ Dao Tri vô tình trực tiếp cắt ngang lời của Sở Thẩm Lộ.

"Đi thôi."

"Ò......"

Giọng nói của Sở Thẩm Lộ đột nhiên im bặt.

Hắn ngoan ngoãn theo tiếng mà đi theo.

Hai người cùng nhau đi vào tòa nhà tập đoàn Minh Uyên, đi vào trong đại sảnh. Mức độ to lớn và trang hoàng trong sảnh, càng khiến cho giám đốc một công ty nhỏ chưa tới năm nhân viên như Sở Thẩm Lộ không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, chấn động đến mức không nói nên lời.

Mà trong lúc Sở Thẩm Lộ nhìn quang cảnh trong đại sảnh, chấn động đến mức không nói nên lời, thì Omega mặc chế phục hồng xám nơ trắng trên mặt mang theo tươi cười ngọt ngào, mỉm cười đứng ở quầy lễ tân, chủ động lên tiếng dò hỏi: "Chào ngài, xin hỏi hai vị có hẹn trước sao?"

Sở Thẩm Lộ nháy mắt hoàn hồn.

Hắn quay đầu nhìn về phía quầy lễ tân, hắng hắng giọng nói, bày ra một khuôn mặt nghiêm túc vẻ mặt nghiêm trang nói: "...... Khụ, tôi tới bàn chuyện hợp đồng."

Lễ tân Omega có tin tức tố là hương hoa nhàn nhạt tươi cười ưu nhã, vẫn là câu nói kia như cũ.

"Được, vậy xin hỏi ngài có hẹn trước sao?"

Sở Thẩm Lộ không nói gì.

Tươi cười trên mặt lễ tân cũng không thay đổi.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, giằng co không tiếng động.

Sau một lúc lâu.

Sở Thẩm Lộ cuối cùng bại trận trước.

Vẻ mặt hắn uể oải, buồn bực nói: "Không có......"

Nếu hắn có thể có cách liên hệ với nhân viên nội bộ của tập đoàn Minh Uyên, thì trên đường tới đây hắn còn cần phải thấp thỏm như thế sao?

À không.

Hắn còn cần gì sầu về việc mời đầu tư chứ?

Nhưng mà thật ra hắn cũng tìm được hòm thư của tập đoàn Minh Uyên với bên ngoài trên website chính thức của tập đoàn Minh Uyên.

Hắn không phải chưa từng gửi thư bày tỏ mong muốn hợp tác.

Nhưng bởi vì công ty hắn quy mô quá nhỏ, người ta căn bản không phản ứng hắn.

Sở Thẩm Lộ mắt trông mong mà nhìn lễ tân, vẻ mặt đau khổ mà cầu xin nói: "Người đẹp, không thể châm chước một chút sao? Cô xem lý lịch sơ lược của công ty chúng tôi đều mang lại đây, hợp đồng cũng mang theo, thậm chí ngay cả con dấu và giấy phép đăng ký kinh doanh cũng mang tới. Cô xem như là thay lãnh đạo nhìn một cái, chỉ liếc mắt một cái là được mà."

Lễ tân tươi cười không đổi, vẫn ưu nhã mà ung dung như cũ.

Lại ——

Cứng rắn đến cực điểm.

"Xin lỗi, tôi không có quyền này, ngài cần thiết phải có hẹn trước mới được."

"Châm chước một chút đi mà."

"Xin lỗi, không được."

"......"

Thái độ của lễ tân cực kỳ cứng rắn, không có chút khả năng châm chước nào, sở Thẩm Lộ tức giận, mặt cũng đỏ lên.

Hắn đứng ở bên cạnh Bồ Dao Tri, nhịn không được lén lút xì xầm: "Thật ra cô ấy là Alpha chứ không phải là Omega đúng không? Omega không phải vừa ngọt vừa mềm sao? Sao thái độ của cô ấy lại cứng rắn như vậy chứ!"

Bồ Dao Tri nghe tiếng, nhìn hắn một cái.

Cậu trực tiếp phun tào một cách vô tình: "Ừm, nhìn càng giống Alpha hơn so với anh."

Sở Thẩm Lộ bị phun tào một cách vô tình nước mắt lưng tròng, "Dao Tri rốt cuộc cậu đứng ở bên nào vậy. Cô ấy đối xử với tôi như vậy, cậu còn không đứng về phía tôi nữa."

Trong lúc Sở Thẩm Lộ đang vẻ mặt vô cùng tủi thân nhìn Bồ Dao Tri, thì không khí trong đại sảnh ở lầu một đột nhiên thay đổi.

Chỉ thấy thần sắc của ba Omega lễ tân dung mạo tú mỹ vũ mị, bỗng chốc biến đổi.

Tiếp theo, các cô hơi hơi cúi đầu cung kính chào hỏi về phía sau lưng Sở Thẩm Lộ.

"Chào Cung tổng."

Theo tiếng ba Omega đồng thanh chào, Sở Thẩm Lộ đang đứng tại chỗ cũng theo đó mà cảm nhận được một cỗ tin tức tố rượu vang đỏ có cảm giác áp bách cực mạnh đang yên lặng không một tiếng động mà xuất hiện ở phía sau hắn.

Cỗ tin tức tố rượu vang đỏ này xuất hiện sau lưng hắn, chậm rãi lan tràn từ từ trong không khí.

Phảng phất như mây đen và gông xiềng nặng nề, bao phủ trên đỉnh đầu và trong lòng của Sở Thẩm Lộ.

Sở Thẩm Lộ đồng tử chấn động.

Đây là một cỗ tin tức tố cường đại thuộc về một Alpha có cấp bậc hoàn toàn không giống hắn.

Chỉ mới nghe được hương vị tin tức tố này thôi, đã khiến trong lòng Sở Thẩm Lộ không khỏi sợ hãi.

Sở Thẩm Lộ lạnh cả sống lưng.

Sở Thẩm Lộ đồng tử run rẩy hai cái, sau đó, hắn chậm rãi xoay người quay đầu lại nhìn về phía sau.

Chỉ thấy phía sau hắn, một Alpha với khuôn mặt lạnh lùng, mặc tây trang màu xám đậm sang quý, thân hình đĩnh bạt, khí thế xuất chúng đang đi cùng với hai bí thư thân hình cao lớn cũng là Alpha. Mắt hắn nhìn thẳng, mặt không cảm xúc mà đi đến chỗ thang máy.

Dọc theo đường đi, tất cả những chỗ mà Alpha đi qua phàm là cấp dưới trong tập đoàn nhìn thấy Alpha, đều không tự chủ được mà theo bản năng lập tức dừng bước. Sau đó hướng về phía Alpha, cung kính mà gọi một tiếng Cung tổng.

Sở Thẩm Lộ ngây ngốc mà nhìn về phía Alpha, bị chấn động đến không nói được lần nữa.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra.

Thì đây chính là Alpha đỉnh cấp rất khó gặp được trong lời đồn.

Đây là khi thế mà Alpha đỉnh cấp trong truyền thuyết có được sao......

Trong lúc Sở Thẩm Lộ còn đang chấn động không nói được lời nào, thì ở một bên, sau khi nghe được tiếng "Cung tổng" cực kì cung kính kia, thì Bồ Dao Tri cũng không khỏi theo đó mà nhìn về phía sau.

Cậu thấy được Alpha được một chúng cấp dưới trong tập đoàn cung kính xưng hô là 'Cung tổng' kia.

Trên mặt cậu cũng không có chút cảm xúc nào.

Bởi vì Beta không nghe được tin tức tố, cho nên cậu hoàn toàn không có cách nào bị tin tức tố cường đại kia của đối phương ảnh hưởng.

Nhưng......

Cậu mơ hồ cảm thấy đối phương có chút quen mắt.

Nhưng cậu không nhớ ra được đối phương là ai.

Hồi ức một chút, không có kết quả vì thế cậu quyết đoán từ bỏ suy nghĩ.

Thôi.

Nếu nhớ lại cũng không nhớ ra, vậy chứng minh người này đối với cậu cũng không quan trọng cho lắm.

Hơn nữa, cậu không cảm thấy lấy thân phận của cậu sao có thể quen biết được với lão tổng của tập đoàn Minh Uyên.

Cậu cảm thấy quen mắt, có lẽ chỉ là do ảo giác mà thôi.

Quyết đoán từ bỏ việc nhớ lại, tiếp theo cậu hồi phục lại tinh thần trước tiên, lập tức dùng bả vai yên lặng mà đâm Sở Thẩm Lộ còn đang ngây ngốc đứng tại chỗ một cái.

Bồ Dao Tri cứng mặt, nhỏ giọng nhắc nhở: "Sếp, còn đứng ngốc ở chỗ này làm gì, bây giờ chính là cơ hội đó."

Sở Thẩm Lộ tức khắc bị đâm tỉnh.

—— đúng nhỉ, đây còn không phải là cơ hội sao?

Sau khi bị đánh thức, Sở Thẩm Lộ trước mắt sáng ngời lập tức liền xách theo túi công văn tung tăng chạy chậm về phía 'Cung tổng'.

Vì công ty nhỏ của hắn, vì mời đầu tư, hắn phải liều mạng!

Sở Thẩm Lộ nhanh chóng chạy tới trước mặt 'Cung tổng', tiếp theo, hơi hơi chính sắc lộ ra tươi cười hơi xấu hổ đối với 'Cung tổng'.

Sau đó, dưới khí thế cực có cảm giác áp bách kia của đối phương, Sở Thẩm Lộ không khỏi lén lút mà nuốt một ngụm nước miếng.

Nuốt nước miếng xong, hắn ổn định tâm thần mở miệng nói: "Xin lỗi, có thể quấy rầy ngài......"

Đối diện, Alpha nhíu mày.

Cung Trầm nhìn Alpha không biết tên đột nhiên ngăn ở trước mặt mình, chau mày vẻ mặt phiền chán.

Hắn giương mắt, đang muốn chuẩn bị chất vấn bảo an rốt cuộc đang làm gì, thì không ngờ vừa nhấc mắt hắn vậy mà lại thấy được một bóng dáng không tưởng được.

Hắn sửng sốt một thoáng.

Hắn nhìn Bồ Dao Tri, ngẩn ngơ đến không nói được, trong đầu tức khắc cũng trống rỗng một mảnh.

Hắn không ngờ tới, 6 năm sau thế nhưng lại ở chỗ này, ngay lúc đột nhiên không kịp chuẩn bị cũng không hề đoán trước được mà đụng phải Bồ Dao Tri.

Hắn cho rằng 6 năm trôi qua, hắn đã sớm quên mất quá khứ, quên mất thân hình và bộ dáng của Bồ Dao Tri.

Nhưng ngay lúc này.

Rõ ràng đã trôi qua suốt 6 năm, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy người nào đó thì gần như chỉ là trong chớp mắt thôi, hăn liền nhận ra được khuôn mặt của Bồ Dao Tri.

Hắn cho rằng hắn đã sớm buông được khúc mắc, Bồ Dao Tri với hắn mà nói bất quá chỉ là một hình dáng không đủ nhắc tới trong hồi ức mà thôi.

Nhưng mãi cho đến giờ phút này thì hắn mới phát hiện...... hình như cũng không phải như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play