Chu Uyển há miệng định nói gì đó, nhưng khi nhớ ra rằng Dư Du cũng là người xui xẻo bị chọn giống mình, cô ta lập tức im lặng.
“Cô nghĩ kỹ đi, Hoàng sư phó bảo chúng ta chuẩn bị da, có khi nào ý ông ta là muốn chúng ta đi lột da người khác không?” Dư Du nghiêm túc nói.
Nghe đến đây, những người còn lại đều im lặng. Chu Uyển ngây người ra một lát, rồi vừa mới bình tĩnh lại đã bật khóc nức nở.
“Cậu điên à? Tôi không muốn lột da ai hết, huhu…”
“Cậu không nói thì có ai bảo cậu câm đâu.” Trần Tĩnh bất lực xoa trán, nỡ nhìn thẳng.
“Tôi nói gì sai đâu? Tôi chỉ nói đến khả năng hợp lý thôi mà…” Dư Du nói, nhưng Chu Uyển lại càng khóc to hơn.
Thấy không thể an ủi được cô ta, Dư Du nhún vai, im lặng.
Sau một lúc trầm ngâm, Trần Tĩnh đột nhiên nói: “Có khi nên khóc là những người không bị chọn như chúng ta.”
Nghe vậy, Chu Uyển ngừng khóc, lắp bắp hỏi: “Vì... vì sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play