Hầm ngầm âm u ẩm ướt.
Diện tích phủ chủ thành vốn đã rất rộng lớn nhưng khi Giải Phương Trừng và Nhiếp Song Song xuống hầm ngầm mới phát hiện, hầm ngầm này thậm chí còn rộng hơn phủ chủ thành trên mặt đất. Chỉ là so với việc xây dựng tinh xảo của phủ chủ thành trên mặt đất thì kiến trúc dưới lòng đất lại khá thô sơ.
Đi xuống từ cầu thang trước tiên là một đài rộng lớn, giống như đài tế lễ khổng lồ, trên đài có nhiều vết máu, trông có vẻ như vừa mới được sử dụng cách đây không lâu.
Xung quanh đài rải rác những bộ xương lộn xộn, nhìn thoáng qua thì cơ bản đều là trẻ con, xem ra những đứa trẻ mất tích ở thành Phúc Lai đều bị chủ thành và thiên sư dùng bí pháp “hấp thụ” ở đây.
Ngoài đài này ra còn có một số dấu vết đục đẽo của con người, nhìn xung quanh thì bốn phía có rất nhiều con đường nhỏ hẹp, nhìn thoáng qua ước chừng có khoảng bốn đến năm mươi con đường, còn có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng nước chảy.
Nhiếp Song Song nhíu mày: “Nơi này trông không giống nơi con người ở, mà giống như...”
“Tổ kiến.” Giải Phương Trừng bổ sung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT