Tề Thiền Dương vội vàng đến xem.
Trong một đống bùn nhầy, một con mắt tròn xoe đang chuyển động, quét từ mặt Giải Phương Trừng quay sang mặt Tề Thiền Dương, trông nó vô cùng sống động, như một con mắt mọc ra từ bùn.
Tề Thiền Dương hỏi: “Sao cậu biết được con mắt này là của Lưu Hàm Hi?”
“Chuyện này nên giải thích thế nào nhỉ…” Giải Phương Trừng nhìn nhiều thành quen nên có thể nhìn ra ngay lập tức, nhưng để giải thích thành lời thì hơi khó, cậu suy nghĩ một lúc, cuối cùng chốt lại là: “Tôi đoán.”
Tề Thiền Dương cạn lời nhìn đối phương, nhưng anh ta cũng biết, mặc dù trông người đàn ông này rất bí ẩn và không được nhất quán lắm, nhưng lời cậu nói ra khá đáng tin.
Xem ra Lưu Hàm Hi cũng không phải người bình thường, trước mắt có thể thấy thằng bé khá giống viện trưởng được làm từ bùn.
Chẳng nhẽ Lưu Hàm Hi có quan hệ gì đó với viện trưởng?
Con mắt chuyển động liên hồi, nhân cơ hội hai người đang bận nói chuyện thì nó bất ngờ chui xuống vũng bùi. Đến khi Giải Phương Trừng cầm gậy khuấy đống bùn lên, con mắt kia đã biến mất không thấy tăm hơi.
“Hả?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT