Nếu không phải không đánh được thì giờ Nhiếp Song Song đã cho cậu một đấm rồi.
Nhưng người chơi cũ trưởng thành không những không cố cho cậu một đấm mà cô ấy còn nhịn lại, sắc mặt cũng không hề thay đổi.
“Chúng tôi đã thảo luận rồi, chức hội trưởng này trừ anh ra thì không thể là ai khác, quản lí Giải ạ!” Nhiếp Song Song trợn mắt nói mò, “Nhìn cái khí chất này của ngài, nhìn thực lực này của ngài, nhìn trang phục này của ngài… Đại ca chừng nào anh mới đưa áo choàng phù thủy cho tôi?”
Nhiếp Song Song thật sự không nhịn được nữa.
Vừa rồi Giải Phương Trừng dùng gậy đánh rất ngầu, cậu đứng ngay cạnh cái hố, là người đầu tiên bị sóng biển ập vào.
Lúc này, nửa bên áo choàng phù thủy của cậu đã ướt, trên tay áo còn có vết bẩn khả nghi, không biết là do hôm ấy đánh Bạch Tuộc dưới biển, hay là lúc sáng ăn cơm dính vào.
Nếu không phải quần áo các loại có thể tự động làm mới khi ra khỏi phó bản thì lần đầu tiên khi Giải Phương Trừng làm rách áo choàng phù thủy, Nhiếp Song Song đã liều mạng với cậu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play