“Tôi thua rồi.” Sói Lớn cười nói: “Đúng là Vua cờ bạc, sau sáu ván, tôi chỉ thắng được hai ván.”
Anh Thỏ cười đầy đắc ý, nhưng miệng lại nói: “Anh cũng khôn ngoan lắm, tuy cuối cùng tôi thắng, nhưng lần nào cũng bị anh xoay vòng mấy lượt. Không hổ danh là đại ca Tam Dương, thật khó mà nhìn thấu được! Thắng mấy ván này, về nhà chắc tóc tôi rụng hết mất.”
Đánh bài không chỉ dựa vào vận may, mà còn phải biết nhìn người. Cái gọi là nhìn người, chính là phải quan sát kỹ mọi hành động, ánh mắt, sắc mặt của đối phương. Tất nhiên, những điều này đều có thể giả vờ, nhưng dù có giả vờ giỏi đến đâu, một số chi tiết nhỏ cũng không thể kiểm soát được.
Nếu nhìn xa hơn một chút, có gan hơn một chút, biết cách lợi dụng lòng người, thì dù có cầm bài xấu đến đâu, bạn cũng có thể trở thành kẻ thắng cuộc.
Sói Lớn đúng lúc ra hiệu rằng đã khuya, hắn sắp xếp người khác tiếp đón Anh Thỏ, còn mình thì chuẩn bị đưa Chó Lớn về.
Chó Lớn vội thu dọn đồ đạc, trên đường về, họ ngồi ở ghế sau, phong cảnh thành phố về đêm lướt nhanh qua cửa sổ xe.
Vì rượu vừa rồi cậu không uống giọt nào, Sói Lớn cũng không ép, nhưng khi về đến nơi, hắn liền đè cậu xuống ghế sofa, nói: “Rượu phạt không uống, xem ra chỉ có cách khác để dạy dỗ em thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT