Bạch Đào cũng không nói gì thêm nữa.
“Ừm, anh ăn cơm đi, hôm nay em lên trấn trên, trong nhà hết dầu nên em mua ít thịt mỡ về rán mỡ heo, hiếm khi thấy người bán gà quay nên mua về, em nghĩ hôm nay anh làm việc vất vả, cho nên mua cho anh ăn, em đã cầm nửa con gà đến cho cha mẹ rồi, chúng ta ăn số thịt này đi.”
Cố Tranh nhìn thấy cô làm mọi việc đều ổn thỏa, anh dùng bàn tay to lớn của mình nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô nói: “Cám ơn vợ.”
Bạch Đào còn xấu hổ một phen: “Có gì đâu? Anh với em là vợ chồng, đây là chuyện nên làm.”
Cố Tranh vô tình nhìn thấy lòng bàn tay của Bạch Đào có những vết phồng rộp, làn da của cô trắng nõn, những vết phồng rộp màu trông rất ghê người, da tay lúc đầu hơi thô ráp, mấy ngày nay cô không làm việc gì cả nên đã mềm mịn hơn nhiều.
Sự đau lòng hiện lên trong đôi mắt đen sâu thẳm của anh, “Sao lại phồng rộp thế? Hôm nay em cắt cỏ heo bị xước à?”
Bạch Đào rút tay lại rồi nói với Cố Tranh những lời giống như cô đã nói với mẹ Cố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT