Đang yên đang lành nói chuyện này với Bạch Đào làm gì? Nói chuyện này với ai không được chứ, cứ phải nói với Bạch Đào.
Cũng chỉ có Bạch Đào là người tốt bụng, nếu như đổi thành người khác, nói không chừng bà ấy đã đắc tội với người ta rồi.
Bạch Đào nhìn dáng vẻ khó chịu của thím Hồ, cô khẽ mỉm cười: “Không sao đâu thím, chúng ta cũng xem như đã quen một khoảng thời gian rồi, con không phải là người nhỏ mọn, con biết thím chỉ đang kể chuyện phiếm với con, không có ý gì khác.”
“Đương nhiên rồi, thím không hồ đồ như vậy đâu.” Thím Hồ vội vàng nói. Chẳng trách bà Cố tốn nhiều tiền sính lễ cũng sẵn lòng cưới Bạch Đào, cứ nghe lời người ta nói đi, không hổ là người từng đọc sách. Nếu như là người khác, nhất định sẽ nói bà ấy rãnh rỗi nhiều chuyện, nói chuyện tào lao rồi.
Lại nghe những lời Bạch Đào nói thì là bà ấy chỉ đi kể chuyện phiếm mà thôi.
Cùng là một lời nói như vậy, nhưng Bạch Đào nói ra thì lại rất dễ nghe, khó trách bà Cố thích cô con dâu út này đến như vậy, nếu đổi thành bà ấy thì bà ấy cũng sẽ thích.
Đáng tiếc Bạch Đào không phải là con dâu của bà ấy, hâm mộ cũng không có ích gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT