Sau khi Bạch Đào ăn trưa ở xưởng, buổi chiều Cố Tranh lái xe tải đến đón cô và ba anh em Đại Bảo, bọn họ đến ga tàu lửa đón Cố Thanh Dương và Bạch Điền Sinh.
Trên xe, Đại Bảo hỏi: “Mẹ, sau này anh Thanh Dương và cậu út không về quê nữa, bọn họ cũng ở lại đây đi học ạ?”
“Ừ, bọn họ đến đây để học đại học, giống như như mẹ và chị Thanh Oánh đó, đều đến Bắc Kinh để học đại học cả.” Bạch Đào trả lời.
Tam Bảo vỗ tay nói: “Thật tốt quá, sau này ở đây không chỉ có ông bà nội mà còn có anh Thanh Dương, chị Thanh Oánh và cậu út nữa, có người chơi chung với tụi con rồi.”
“Ừ, đúng vậy, bây giờ các con còn nhỏ, đợi khi các con lớn rồi thì cũng nên học thêm kiến thức, học tập nhiều, sau này trở thành người có ích cho đất nước.” Bạch Đào nói.
Nhị Bảo: “Mẹ ơi, chúng con cũng muốn trở thành người có ích, học nhiều hơn có thể trở thành người có ích đúng không ạ?”
Bạch Đào xoa đầu cậu bé, nhẹ giọng nói: “Ừ, đọc nhiều sách, đọc sách hay, sách bổ ích, Nhị Bảo của chúng ta thích đọc sách nhất phải không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT