"Mẹ, chỉ có mấy đồ nho nhỏ như vậy, cũng không tốn bao nhiêu tiền. Còn cha và mẹ, dù cho trời có nắng hay mưa thì vẫn dãi nắng dầm mưa ra đó mở quán, số tiền này đều là do hai người vất vả kiếm được, con chẳng làm gì cả, con không lấy đâu, nếu cha mẹ chưa cần dùng đến thì để Cố Tranh dẫn hai người đến ngân hàng gửi tiền." Bạch Đào nói.
Cô biết cha Cố mẹ Cố đã phải vất vả như thế nào, mùa hè nóng nực, cả người đều đầm đìa mồ hôi, họ vẫn chăm chỉ mở quán.
Cha Cố cuối cùng quyết định nói: "Đào Tử, mẹ con đưa thì con cứ cầm lấy, lần này đưa cho con, đợi bao giờ từ quê trở lại đây, tiền mẹ con và cha kiếm được sẽ không đưa cho mấy đứa nữa, hai chúng ta sẽ để tiết kiệm coi như tiền dưỡng lão."
Bạch Đào nghe cha Cố nói đến mức này, cũng không còn cách nào khác đành phải nhận lấy.
 “Cha mẹ, số tiền này coi như là cha mẹ gửi con giữ hộ, đợi sau này hai người có chuyện gì cần dùng con sẽ đưa cho.”
Cha Cố và mẹ Cố vui vẻ khi thấy Bạch Đào cuối cùng cũng chịu nhận tiền.
Trời nóng, đồ ăn không để lâu được, cho nên cũng không cần chuẩn bị đồ khô để ăn trên tàu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play