Tóc anh ngắn, chỉ cần lau một chút là khô ngay.
Ngay khi Bạch Đào vừa rút tay lại, còn chưa kịp đặt khăn mặt lên bàn, thì đã bị anh ôm lấy eo, bế bổng cả người cô lên.
“Đợi một chút, khăn mặt.”
Sau đó khăn mặt bị anh ấy cầm lấy, ném đi chỗ khác.
Đã mấy tháng không gặp, tất nhiên Bạch Đào cũng nhớ chồng mình, hai tay vòng ra ôm lấy anh, chủ động tặng anh một nụ hôn nồng nàn.
Hơi thở của Cố Tranh trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Ngày hôm sau, Bạch Đào đỡ eo, giãy giụa muốn đứng dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT