Bạch Đào miễn cưỡng khen ngợi: “Cũng không tệ lắm! Thế nhưng mẹ lại cảm thấy giống Tam Bảo nhà chúng ta hơn, con xem ở đây có hai bím tóc giống như Tam Bảo, mà mẹ thì không có.”
Rất nhanh sau đó Tam Bảo đã bị Bạch Đào thuyết phục, cô bé rất tự hào cầm bức tranh mình vẽ mang cho mẹ Cố nhìn.
Sau khi khoe khoang với bà nội, được bà nội khen ngợi một phen, trong thoáng chốc Tam Bảo trở nên cực kỳ hưng phấn, thế là cô bé ngồi trước cửa nhà trông chờ cha mình trở về, cô bé muốn cha xem bức tranh này của mình.
Tan tầm trở về, Cổ Tranh lập tức được ba đứa bé nhiệt tình bao quanh.
Vất vả lắm anh mới xem hết ba bức tranh của ba đứa con mà còn đưa ra lời đánh giá, thế nhưng tóm lại cũng chỉ có một chữ: “Giỏi!”
Bạch Đào đứng một bên nhếch môi cười.
Mỗi khi mùa đông vừa đến, Cố Tranh lại cảm thấy mùa xuân của mình sắp đến rồi, quả thực quá hạnh phúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT