Lần này đến đây, Bạch Tú còn mang theo không ít thứ, bánh kẹo cho ba đứa bé, bánh bích quy, còn có hai khúc vải, một khúc màu xanh da trời, có thể dùng làm quần áo cho bé trai, một khúc vải hoa, không cần nói cũng biết đây là dành cho Tam Bảo.
Từ Gia Thành chơi đùa với ba anh em, không chơi đùa thì không biết, thì ra ba đứa bé nhà em vợ có thể đếm số rất lưu loát, Nhị Bảo còn khoe khoang đọc thơ cổ cho chú hai nghe.
Bạch Tú quan tâm Bạch Đào ôn tập thế nào, cô ấy và em ba chỉ mới học trường cấp hai, chưa từng được lên trường cấp ba, vì vậy khi biết tin Bạch Đào đăng ký thi, cô ấy cảm thấy mình không đến xem thì không yên tâm.
Bạch Đào mỉm cười nói mình vẫn ổn, cô cũng nói vấn đề chăm sóc ba đứa bé và cả công việc trong nhà đều đã có mẹ Cố hỗ trợ.
Cố Tranh đi làm về cũng hỗ trợ, để cô hoàn toàn tập trung vào việc ôn thi.
Bạch Tú xem như đã yên tâm, cô ấy biết em ba của mình hẳn là đang khiêm tốn.
Vì vậy Bạch Tú âm thầm giơ ngón tay cái lên, nhỏ giọng nói: “Mẹ chồng của em rất tốt với em! Mẹ chúng ta cũng nhớ em, lần trước chị trở về, bà ấy cứ nói ba câu thì lại nhắc đến em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT