Cố Tranh kéo cái chăn mỏng trên mặt cô xuống: “Đừng làm mình ngộp! Anh biết rồi, em ngủ đi!”
Bạch Đào nhắm mắt, giả vờ ngủ. Chờ Cố Tranh ra khỏi cửa rồi, Bạch Đào mới mở to mắt ra. Nhìn thời gian đúng là vẫn còn rất sớm, cô ngáp một cái, rồi quay người ngủ tiếp.
Tối hôm qua, không làm bẩn ga giường, cô chỉ lau trên người mình, thay quần áo.
Đến khi ba anh em tỉnh dậy, Bạch Đào cũng đã xuống giường rồi.
Đại Bảo ra phòng khách tìm cha: “Cha?”
Bạch Đào thấy cậu bé vẫn còn nhớ hôm qua Cố Tranh đã đến đây, cô không khỏi xoa đầu cậu bé: “Cha của con đi làm rồi, phải kiếm tiền mới nuôi nổi các con chứ.”
“Cha, tiền.” Nhị Bảo nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT