Bạch Đào nói: “Mẹ, mẹ mặc quần áo mới vào cũng không kém gì mấy lão thái thái ở trong thành phố đâu".
Mẹ Cố biết Bạch Đào đang dỗ bà ấy vui vẻ: “Bọn mẹ đều là người nhà nông mà, sao có thể so với mấy lão thái thái trong thành phố được chứ.”
“Sao lại không thể so sánh chứ, mẹ ơi, mẹ không thua kém ai cả.” Bạch Đào nói đúng, khoảng thời gian này mẹ Cố sống trên huyện thì cũng không phải không có thay đổi gì.
Ở trên huyện, không cần phải phơi nắng ngoài đồng, cho nên mẹ Cố cũng không còn đen như lúc trước.
Mẹ Cố có khuôn mặt xinh đẹp, chỉ là lúc trước bà ấy không có thời gian chăm sóc bản thân, bây giờ chỉ cần chăm chút tí thôi thì có thể nhìn ra được khi mẹ Cố còn trẻ nhất định là một mỹ nhân.
Cố Tranh có khuôn mặt tuấn tú, người làm mẹ như bà ấy đương nhiên cũng không thể xấu được.
Bạch Đào nghe mẹ Cố kể rằng, cha Cố lúc còn trẻ khá đẹp trai, nhưng bây giờ vì làm ruộng quanh năm suốt tháng, cho nên lưng ông ấy hơi gù, da mặt đen sạm do phơi nắng. Nếu không thì cha Cố cũng không thể sinh ra được người đẹp trai như Cố Tranh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play