“Con muốn làm gì? Mẹ giúp con, hôm nay con phải nằm yên trên giường để quan sát, nếu như ngày mai không có chỗ nào khó chịu thì xuống giường đi lại, chủ yếu là vì chuyện xảy ra hôm nay, mẹ sợ con sẽ tức giận mệt người.”
Để không làm mẹ Cố lo lắng, Bạch Đào đành phải ngoan ngoãn nói: “Con có mua len để trên xe đạp, Cố Tranh có ít quần áo nên con muốn đan cho anh ấy một chiếc áo len, hôm nay con không đan nữa, ngày mai mẹ dạy con đan nhé.”
“Để mẹ cầm vào xem thử.” Người con trai út khiến bà ấy lo lắng nhất cũng gặp được một người biết quan tâm thằng bé rồi, trong lòng bà Cố vô cùng vui mừng, bà ấy vui vẻ đi ra ngoài sân lấy mấy cuộn len trên xe đạp.
Bạch Đào mím môi mỉm cười.
Mẹ Cố cần chiếc túi vải treo trên tay lái xe đạp vào nhà, bà ấy cũng không tự tiện mở ra mà đưa cho Bạch Đào trước.
“Mẹ, mẹ mở ra xem là được rồi, có hai màu, cuộn màu trắng này con định đan áo cho mình, cuộn còn lại là của Cố Tranh, mẹ thấy màu xám nhạt này Cố Tranh mặc thế nào?” Bạch Đào hỏi.
Mẹ Cố cười: “Con có khiếu thẩm mỹ, lão ngũ mặc màu này nhất định rất đẹp, Đào Tử, con có biết đan áo không? Nếu con không biết thì mẹ đan áo cho con, còn áo len của lão ngũ thì con có thể cùng đan với mẹ để luyện tay nghề.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT