Mẹ Bạch tức giận hừ một tiếng, đầu óc rất rõ ràng: “Mẹ không giống với mẹ Lại Phúc, nếu cha mẹ tiếp tục nuôi dạy em trai con như vậy, thằng bé sẽ là Lại Phúc tiếp theo.”
Nói xong, bà ấy nhìn về cha Bạch, “Còn ông thì sao? Còn trách tôi quản con trai nữa không? Cha bọn nhỏ, hôm bay ông nói rõ ràng đi, nếu như ông vẫn đau lòng Điền Sinh, không cho tôi quản thằng bé, vậy thì sau này hai cha con ông cứ tự sinh tự diệt đi, tôi và mấy đứa con gái không hầu hạ hai người nữa đâu.”
Cha Bạch nghe thế, vậy sao mà được, bây giờ ông ấy đã nhìn rõ chuyện này rồi, ông ấy mong đợi con trai mình sẽ chăm sóc cho mình, dựa theo dáng vẻ của con trai bây giờ thì cửa cũng không có.
Ông ấy vội vàng nói: “Tôi nghe bà hết, bà nói thế nào thì tôi làm thế đó.”
“Xem như như ông hiểu được, cũng không già rồi mà hồ đồ, sau này không có ai trong nhà mình có thể ăn cơm miễn phí, muốn ăn thì làm việc, không làm việc thì nhịn đói.” Khoảng thời gian này mẹ Bạch luôn cảm thấy có tảng đá đè lòng ngực, sau khi bà ấy đưa ra quyết định này thì trong lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“Hả? Mẹ mấy đứa nhỏ, tôi vẫn chưa khỏe đâu.” Cha Bạch vừa nhìn những người trong căn nhà này, ngoại trừ con trai, không phải chỉ có một mình ông ấy ăn cơm miễn phí hay sao!
Mẹ Bạch và Bạch Đào nghe xong không nhịn được mà bật cười, “Ông đang bị thương, không tính ông.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT