“Coi như em có mắt nhìn. Em nói đúng nhưng cũng không đúng, cái này gọi là cổ tiết kiệm, nghe cổ áo giả không hay bằng cổ tiết kiệm. Đây là hàng được mang về từ Hải Thị, rất thịnh hành ở thành phố lớn. Thời gian trước, anh rể em ra ngoài mua hàng sản xuất, cầm về một cái, chị cảm thấy không tệ, nên tìm miếng vải làm theo, nhìn xem, tay nghề của chị em cũng không tệ chứ? Chị và anh rể em đã so sánh thử, ngoại trừ chất liệu vải khác nhau thì những cái khác không khác lắm. Mặc vào trông giống như đang mặc sơ mi trắng, bên ngoài mặc áo khoác nhìn khá đẹp, vừa trưởng thành lại thời thượng. Chỉ là khi mặc cái này đừng cởi áo khoác, trời nóng cũng không thể cởi. Cái này cho em, chờ em rể trở về thì đưa em ấy đeo, đảm bảo khiến em không thể rời mắt.”
Bạch Tú nói xong thì ném cho Bạch Đào một ánh mắt “không thể nói, chỉ có thể hiểu ngầm”.
Không cần đâu! Cảm ơn chị! Nếu bên ngoài có áo khoác thì khá là đẹp, nhưng mà cởi áo khoác ra thì chỉ thấy cay mắt.
Bạch Đào mỉm cười: “Chị hai, em xin đấy, chị giữ lại cho anh rể mặc đi, Cố Tranh có quần áo mặc rồi.”
“Em có là chuyện của em, đây là chị cho, em đừng xem thường tấm vải này, kiểu dáng mới nhất của Hải Thị vẫn chưa được truyền tới đây đâu, em có muốn mua ở nơi xó xỉnh này của chúng ta cũng không mua được, hơn nữa còn cần phải có phiếu.” Bạch Tú dí đầu cô.
Bạch Đào không thể từ chối, nở cười nhìn cô ấy: “Chị đưa em thật sao? Em tặng cho người khác chị không giận chứ?"
“Trong mắt em, chị keo kiệt như thế sao? Cho em thì chính là của em, đưa cho ai thì đưa.” Bạch Tú nói xong, đảo mắt nhìn Bạch Đào từ trên xuống dưới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play