Hầu hết chỉ được học đến lớp hai lớp ba, biết viết tên mình, đọc được chữ đã là hiếm thấy lắm rồi.
Người nhà nông đều như thế cả, đứa trẻ lớn hơn phải trông chừng đứa trẻ nhỏ hơn, nếu để đứa trẻ lớn hơn đi học thì ai trông đứa trẻ nhỏ hơn? Người lớn trong nhà còn phải làm việc kiếm công điểm, không kiếm công điểm thì người biết ăn uống thế nào?
Cha Bạch và mẹ Bạch trọng nam khinh nữ như thế nhưng vẫn cam lòng bỏ tiền ra cho mấy chị em Bạch Đào đến trường cũng nhờ phúc của thím ba và thím tư. Bởi vì thím ba và thím tư thường khoe khoang con trai nhà mình, nói con trai nhà bọn họ đều được học hành.
Thím ba và thím tư còn cố ý chạy đến trước mặt mẹ Bạch nói: “Con trai nhà bọn em còn phải học hành, anh chị chỉ có con gái thì không cần như vậy. Chị dâu hai, chị tốt số quá, xem như chị đã tiết kiệm được một ít tiền, không cần phải tốn hai đồng tiền học phí cho một đứa như nhà bọn em!”
Cho dù mẹ Bạch cảm thấy học hành vô dụng nhưng vẫn phải lấy lại mặt mũi. Thế là bà ấy cắn răng cung cấp cho mấy chị em Bạch Đào được đến trường.
Nói ra thì mấy chị em Bạch Đào cũng không chịu thua kém ai. Chị cả Bạch Chi học hết lớp năm thì ở nhà hỗ trợ trông chừng các em gái. Từ chị cả Bạch Chi đến chị hai Bạch Tú, lại đến Bạch Đào, thành tích học tập của ba chị em ở trường đều đứng đầu cả.
Hầu hết ở các kỳ thi đều có thể đè bẹp mấy đứa con trai của nhà thím ba và thím tư. Vì vậy mà khiến mẹ Bạch không khỏi vui thầm, bà ấy xem như các con gái đang trút giận cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT