Ta đang ở năm thứ ba bị giam cầm nơi lãnh cung lạnh lẽo. Trong khoảng thời gian này, ta đã thành công phát triển nông nghiệp, chăn nuôi, và cả nuôi trồng thủy sản trong hậu cung.
Nhờ vậy, ta đã trở thành nhà cung cấp số một cho Ngự Thiện Phòng, đảm bảo an toàn thực phẩm cho mọi người trong hậu cung.
Không chỉ có vậy, ta còn từng bước triển khai các hoạt động trải nghiệm nông gia, làm phong phú đời sống tinh thần cho mọi người nơi đây...
"Còn gì nữa không?"
Hoàng đế đứng trước mặt ta, trên tay cầm tờ chứng từ, lạnh lùng hỏi: "Vậy ra, đây chính là lý do ngươi lừa cả hậu cung cày ruộng cho ngươi mà không trả công?"
Ta thản nhiên giải thích: "Đó là để rèn luyện sức khỏe."
Hoàng đế cười lạnh: "Vậy Thái hậu thì sao? Bà ấy chừng đó tuổi rồi mà phải cày ruộng cho ngươi ba ngày, hiện tại còn đang nằm liệt giường!"
Ách...
Việc này đúng là lỗi của ta, đáng lẽ nên để Thái hậu cho heo ăn mới phải.