Xử lý xong mọi việc, cha Tiết liền đến thăm hai đứa con trai.
Tiết Từ và Tiết Phù vừa dùng bữa tối xong. Không có gì để giải trí trong doanh trại, Tiết Từ đành nằm ở trên giường đọc sách. Cậu tựa đầu vào gối, cong chân lên làm chỗ dựa cho quyển sách, ánh đèn đầu giường hắt lên. Tiết Phù thì ngồi cạnh giường em trai, chăm chú làm bài tập. Càng về đêm, ánh đèn càng trở nên dịu nhẹ. Thỉnh thoảng, anh lại ngẩng đầu nhìn em trai mình, nụ cười không tự chủ nở trên môi.
Em trai anh ngoan quá đi mất.
Còn đáng yêu nữa.
Đối với Tiết Từ mà nói, cảnh tượng anh em hòa thuận này thật kỳ lạ. Tuy nhiên, cậu không tìm được lý do để đuổi Tiết Phù đi. Vì Tiết Phù bất ngờ tới đây, doanh trại chưa chuẩn bị phòng riêng cho anh. Mặc dù phòng của mỗi học viên đều đủ lớn, dư sức ở được hai ba người, nhưng Tiết Phù đành phải ở chung phòng với em trai (dù vẻ mặt anh có vẻ rất thích thú).
Tiết Phù cũng rất hài lòng với sắp xếp này. Dù sao em trai anh vừa mới bị thương, anh không yên tâm khi ngủ ở phòng khác, sợ nửa đêm sẽ lo lắng mà sang xem Tiết Từ liên tục.
Tiết Chính Cảnh bước vào phòng, trước tiên là xua đi cái khí chất lạnh lùng sau buổi họp. Nhưng cái lạnh lẽo của bầu trời vẫn còn vương vấn trên người ông, mang theo hơi ẩm.
Hai cậu con trai liền ngước nhìn khi thấy ông bước vào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play