Hòa Nhi liền lấy chà là vàng muối coi như đậu mà ăn, ở sau lưng mẹ mình cắn rôm rốp.
Trì hoãn như vậy một lát, lúc Triệu Tú Vân đến xưởng nông cụ đã hơi sốt ruột, thấy thợ mộc liền ào ào nói một hơi: “Hai chiếc giường có màn che, rộng một mét rưỡi, hai cái tủ đôi, gương, một cái giường lớn, một cái bàn vuông lớn, bốn cái ghế dài, thêm một cái tủ bát. Ông xem khoảng bao lâu thì có thể làm xong ?”
Người thợ già hỏi: “Có muốn khắc họa tiết không?”
Chạm trổ cần tốn thêm chút thời gian.
Triệu Tú Vân lắc đầu nói: “Không cần, chỉ cần sơn lên rồi để khô là được.”
Dù sao xong càng sớm càng tốt.
Làm đồ nội thất là một công trình lớn, nếu dùng cho việc kết hôn ít nhất phải tốn nửa năm, Triệu Tú Vân lại không quan trọng hình thức, hơn nữa Phương Hải cũng nói qua mấy năm có khả năng sẽ bị điều đi, nên tất nhiên là làm sao cho rẻ nhất là được.
Người thợ già tính toán một chút rồi nói: “Tiền công và vật tư là ba trăm lẻ hai, năm ngày nữa có thể tới chở đi.”
Nói rẻ cũng không rẻ mà nói mắc cũng không mắc, Triệu Tú Vân thấy Phương Hải không có ý định lấy tiền ra, có chút đau lòng mà trả tiền. Đây đều là tiền cô dành dụm từng đồng từng cắc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play