Chắc hẳn đây đều là phiếu địa phương có gửi về nhà cũng không dùng được cho nên mới thường đi đổi cùng người khác. Từ trước tới nay Phương Hải dựa vào việc này nên cũng tích cóp được không ít tiền.
Triệu Tú Vân để phiếu sang một bên: “Khá tốt, có lời hơn nhiều so với đi đến đại đội đổi.”
Đội viên thích phiếu công nghiệp hơn bởi vì những người có tài cần có tiền lương nhưng mỗi quý chỉ được phát một lần, cứ hai mươi tệ tiền lương sẽ được phát một phiếu, từ ba mặt hàng chính đến kem đánh răng đều được mua sắm bằng phiếu công nghiệp.
Tiền lương của Phương Hải cao, trước khi được điều Thượng Hải thì quý này anh đã được trải hai mươi tệ rồi.
Triệu Tú Vân tính toán tỉ mỉ có rất nhiều thứ đều là mua đồ cũ ở Hoài Quốc Cựu, hoặc là hàng nhập khẩu không cần phiếu đắt mà vẫn mua được ở cửa hàng bách hoá.
Tích góp được phiếu công nghiệp như vậy sẽ là đồng tiền mạnh ở đội viên.
Phương Hải nghe được câu này cũng âm thầm đắc ý, không tồi chiêu thức này phải nói là tuyệt diệu nhưng anh vẫn làm bộ lơ đãng nói: “Tháng sau có nguồn cung ứng là có thể đổi được, về sau mỗi ngày chúng ta đều hấp hai quả trứng gà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT