Phương Hải thấy thế mới nói: “Tính cách của tụi nhỏ cũng khác nhau rất nhiều.”
“Cùng một loại gạo có thể sinh ra cả trăm người, làm sao có thể hoàn toàn giống nhau được.”
Hoà Nhi còn rất khăng khái, lúc đi vào phòng học cô bé cũng chỉ vẫy tay chào.
Triệu Tú Vân đứng ở bên cửa sổ nhìn một hồi, lúc sau hai vợ chồng mới rời đi.
Lúc đi ra cửa trường học, Triệu Tủ Vân nói: “Vẫn là Thượng Hải tốt.”
Phương Hải hỏi: “Vì sao?”
Tuy rằng anh cũng cảm thấy tốt nhưng anh sẽ không vô duyên vô vớ nói như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT