Người ta cũng đã nói như vậy, Triệu Tú Vân nổi giận cũng không tốt, sỡ dĩ cô chấp nhận lặn lội đường xá xa xôi tới Thượng Hải còn không phải vì để Phương Hải biết yêu thương, lo lắng cho con gái hay sao. Nghĩ đến đây cô liền thoải mái, lại có chút bất đắc dĩ nói: “Mỗi tay con cầm một món đồ chơi, để xem lát nữa con chơi như thế nào”
Hòa Nhi đúng lý hợp tình mà nói: “Ba ba cầm cho con.”
Phương Hải lập tức đứng ra, nói: “Ba ba sẽ cầm.”
Ở trong lồng ngực anh, Miêu Miêu cầm một con chuồn chuồn tre không muốn buông tay, nói: “Con tự mình cầm.”
Triệu Tú Vân bóp mũi thở dài nói: “Cái gì anh cũng mua mà tại sao chỉ mua một cái cho Miêu Miêu?”
Người ta nói năm ngón tay có ngón dài ngón ngắn, có đôi khi cô cũng phải thừa nhận chính mình nhiều lúc cũng không công bằng, hoặc là tội nghiệp đứa lớn hiểu chuyện, hoặc là đau lòng đứa nhỏ còn bé quá, nhưng mấy việc bề ngoài này cô vẫn cân bằng rất tốt.
Phương Hải là đàn ông, không có suy nghĩ chu đáo, anh cảm thấy chẳng có vấn đề gì, nói: “Miêu Miêu chỉ thích mỗi cái này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT