Tình trạng của Tianrawat khá lên nên bác sĩ cho tháo ống truyền nước biển. Từ việc chỉ có thể nằm, bây giờ anh có thể ngồi dựa lưng vào đầu giường. Nhiều bộ phim và nhiều trò game khiến cho mỗi một ngày trôi qua không quá chán nản. Nhưng do vẫn còn nặng lòng chuyện vừa xảy ra, cả phim lẫn game thay vì theo thể loại đánh đấm như sở thích thì lại chuyển sang kiểu nhẹ nhàng đáng yêu. Mục đích là để anh tránh xa máu, vì cứ hễ thấy thì anh lại chóng mặt.

Nhất là nhỏ Mei lắm trò kể là ruột gan phèo phổi của anh ra sao khi được khiêng đến cho bác sĩ ngày đầu tiên.

Cho đến khi một buổi chiều khi không có ai, Sathit bị anh đuổi về nghỉ ngơi trong khi đang ngồi trên giường xem TV trong phòng. Ai đó tự tiện bước vào cùng bó hoa to.

“Em Tian.”

Người phụ nữ với gương mặt đẹp bước vào trong bộ quần áo chiffon xòa bồng bềnh vui vẻ tiến về phía giường của anh. Người phụ nữ mà anh gặp vào đêm cuối cùng trước khi bị đưa vào bệnh viện.

“Yada.” Người nói sẽ không liên lạc với anh nữa. Nhưng ả chưa từng giữ lời.

Buổi chiều trước khi xảy ra sự việc, ả cố gắng hẹn anh đến gặp trong khách sạn, thừa biết ả muốn gì. Nhưng anh từ chối, để ả chọn hoặc nơi công cộng xa nhà hoặc bãi đậu xe, vì chỉ cần nói chuyện ngắn gọn thôi. Ả cầu xin anh đổi thành nhà hàng, muốn khoảng thời gian cuối cùng bên nhau là khoảng thời gian đáng nhớ nhất.

Và ả lại đến đứng ở đây… lần nữa.

Tianrawat thở dài thườn thượt không che giấu, nhằm mục đích cho biết anh đã chán quá mức chịu đựng rồi.

“Không biết đây là lần gặp cuối cùng thứ mấy của chị rồi?”

“Em Tian đừng nhẫn tâm với chị quá.” Yada nỉ non.

Anh có lẽ sẽ thương cảm, nếu ả không phải có chồng rồi đến nói dối là độc thân, khiến anh suýt mất mạng, rồi lại còn đeo bám mù quáng. Không thấy là chồng chị sắp giết tôi chết rồi hay sao!

“Tôi không có nhẫn tâm, chỉ không muốn làm sai hơn vậy nữa.”

Trong ánh mắt Yada, dù cho có bị thương thì người trên giường vẫn rất đẹp trai đến khó tìm. Như vậy thì làm gì có chuyện ả để anh lọt khỏi tay mình!

“Nếu em Tian không muốn làm sai, chị sẽ đi ly hôn với anh ta. Em Tian đợi chị có được không?”

Ánh mắt đang nhìn anh không hề có chút do dự, khiến Tianrawat nặng lòng. Bình thường anh chưa từng gặp khó khăn với những mối quan hệ một đêm. Có thể cũng có đeo bám, nhưng một khi anh không chơi cùng, một thời gian sẽ kết thúc.

Nhưng xem dáng vẻ cỡ này thì không phải rồi.

“Tôi không đợi, vì tôi chưa từng có ý gì với chị.” Giọng nói ngang ngang lạnh lùng.

“Nhưng em Tian vẫn chưa có ai, Nếu chị xin làm người chăm sóc em Tian, em Tian sẽ không cho chị cơ hội sao?”

“Tôi không phải trẻ con để mà cần ai đến chăm sóc. Với lại, làm sao chị biết tôi vẫn chưa có ai?”

Tianrawat hơi chột dạ rằng liệu người phụ nữ đang đứng trước mặt lén xâm phạm cuộc sống riêng tư của anh hay không.

Và đúng như điều anh sợ hãi, khi đối phương bắt đầu đe dọa như người thần kinh.

“Tất cả mọi chuyện của em Tian chị đều biết hết. Chị biết em Tian làm việc ở đâu, thích ăn gì, mấy giờ vào làm, làm gì ở đâu. Và chị cũng biết em Tian chưa từng có ai.” Yada cười theo kiểu mà Tianrawat bắt đầu không chắc chắn liệu ả có bình thường hay không.

“Xin lỗi. Tôi không thể làm người yêu của chị được, vì tôi đã có người yêu rồi.”

“Em Tian vẫn chưa có người yêu, chị chắc chắn. Em Tian chưa từng đi đâu với người phụ nữ nào.” Yada chặn đầu một cách kiên quyết.

Nhưng đổi lại là cái cười khẩy của Tianrawat.

“Chị viện cớ là biết đến thế. Vậy sao chuyện đơn giản vậy chị lại không biết. Có quên đếm ai hay không? Suy nghĩ lại cho kỹ.”

“Ai? Còn ai nữa. Em Tian đừng có mà nói dối chị!” Yada bắt đầu bực tức bằng sự ghen tuông.

“Tôi chưa từng đi đâu với người phụ nữ nào, vì cô ấy sống ở nhà cùng tôi.” Giọng nói ấy kéo dài ra, vì vẫn còn một người phụ nữ mà anh có thể dùng để chặn lại!

Khi nghe thấy như vậy, Yada lập tức nghĩ ra được là ai.

“Không đúng! Đó là em gái của Tian.” Yada cãi lại, mặt mũi giống nhau đến thế, làm sao có thể không phải là anh em.

“Sao bảo chị biết hết mọi chuyện của tôi. Thế chị không biết người sống cùng nhà với tôi không phải em gái tôi.”

Yada giật nảy người với thông tin sai lầm. Chỉ vì hai người mặt mũi giống nhau khiến người của ả dễ dàng kết luận. Nhưng dù sao ả vẫn có thể ấm lòng vì Tianrawat vẫn chưa ký hôn thú với ai! Ả đã điều tra qua rồi.

“Chỉ là người yêu, chia tay khi nào cũng được.” Ả nói một cách đắc ý. Càng mặt mũi ngây thơ trong sáng như người phụ nữ đó, không cần đến tay ả đâu. Ả sẽ cho người đi gây rối đến mức phải vội vàng dọn đồ ra khỏi nhà em Tian. Không tin thì cứ đợi mà xem!

“Có vẻ sẽ khó đấy. Vì chúng tôi đang chuẩn bị kết hôn.” Tianrawat nói từ tốn nhưng câu nói đó giống như sấm đánh xuống giữa đầu của Yada, vốn đang tin lời nói dối của anh hơn một nửa rồi.

Tianrawat cười khẩy, trước khi ánh mắt sắc nhìn ra đằng sau lưng của Yada rồi nói tiếp.

“Mà quan trọng, có vẻ như chồng chị đến tìm chị về nhà rồi kìa.”

Yada giật nảy người, vội quay lại nhìn người tiến vào không một tiếng động, trước khi nghẹn lời, cứng người từ đầu đến chân.

Tianrawat suy nghĩ lo lắng cho an toàn của ả, khi phải về nhà cùng người đàn ông cơ thể cường tráng, người mà mỗi ngày chỉ toàn gửi tin đe dọa nhiều lần, trước đây lại còn suýt lấy mạng của anh.

“Tao sẽ đợi xem mày có kết hôn thật không. Chuyện chỉ có vậy tao cho người kiểm tra hôn thú một chút là biết. Đừng có mà bày trò lừa tao bỏ qua. Mày có biết bố tao là ai không?”

Giọng nói táo tợn của Pondech quát lên khiến Tianrawat ù tai, lại còn to đến cả tầng bệnh viện đều nghe thấy, bao gồm bà Sajee và Sathit vốn đang vội quay lại. Nhưng không có bước vào phòng vì Tianrawat ra mắt ngăn lại.

“Được.” Tianrawat đáp, trong khi không nhớ được bố của hắn là ai.

“Da, về nhà!”

Thân hình gợi cảm bị kéo lôi đi ra ngoài theo lối ra vào, khiến cả hàng người quay lại nhìn.

Tianrawat chỉ mong chồng ả đủ đàn ông để không làm hại phụ nữ trước. Nhưng bố của Yada cũng khá có máu mặt, chắc không để con gái dễ dàng bị làm sao.

Lo lắng thay cho người khác thì không có ích gì. Trong khi điều anh nặng lòng nhất lúc này là chuyện mà đối phương canh chừng kiểm tra hôn thú của anh. Tianrawat nghĩ không ra anh phải làm thế nào.

Khi bóng dáng hai vợ chồng biến mất, Sajee bước vào ngay lập tức, khiến cho Tianrawat càng stress hơn.

“Lăng nhăng đến được chuyện thật đấy. Chuyện như vậy sao không nói với mẹ?”

Máu bà dồn lên mặt. Nếu không phải thấy đang bị đau, Tianrawat chắc đã bị tận tay bà đập cho!

“Nó là ai? Đi điều tra.”

Bà Sajee quát lớn ra lệnh cho Sathit đang đứng ngoài phòng. Khi nhận lệnh rồi thì nhanh chóng ra ngoài.

“Còn con, trong khi đợi mẹ giải quyết chuyện này cho xong, để cho an toàn thì con phải làm theo lời con nói với nó.”

“Làm gì ạ?” Tianrawat hỏi với sự ngán ngẩm.

“Kết hôn với cái Mei đi!“

Người trên giường liền vô tình nảy người, đến mức phải cau mày vì động vết thương.

Nhưng Sajee không tội nghiệp. Vì khi đứa con trai tốt đẹp nói kết hôn với ai, thì phải theo như thế!

“Bác Sajee, con nghĩ con chưa có rửa khay…”

Thân hình mảnh khảnh đang cầm đồ linh tinh đi theo vào đằng sau liền bối rối rằng tại sao không khí trong phòng lại im lặng kì lạ. Chỉ có thể nhìn người này người kia không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ có ánh mắt nhìn của Tianrawat đang quắc sang nhìn tức giận như thể cô làm gì anh vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play