"Hôm đó tôi đã định đến báo cho gia đình họ tin tốt đó. Nhưng trong phòng bệnh lúc ấy, trừ Chu Vân đang ngủ say ra thì chỉ có Chu Vân. Bà ấy nghe xong thì hẹn tôi ra ngoài, bảo là hy vọng tôi sẽ báo tin cho người nhà họ Kiều chậm mấy ngày. Đồng thời bà ấy cũng đưa cho tôi một thẻ ngân hàng chứa bốn trăm nghìn tệ và một chiếc đồng hồ giá trị gần năm mươi nghìn tệ. Tôi đã đồng ý, vì cùng lắm chỉ là báo chậm lại, chuyện đó hoàn toàn không gây tổn thất cho gia đình họ, mà số tiền Chu Vũ đưa cũng không nhỏ... Xế chiều hôm đó tôi đã nghe tin một quý cô tên Ninh Uyển nhà họ Kiều đồng ý hiến thận cho Chu Vân."
...
Bút thu âm không phát âm thanh nữa, Phó Diệu mới nói: "Lần trước con đến nhà bác, có vài chuyện xảy ra liên qua đến An Tâm, con đã hỏi nhiều một chút. Lúc nghe việc Ninh Uyển đồng ý hiến thận con đã nghi ngờ, sao cô ta có thể làm như vậy cho bác gái. Con không tin cô ta nên đã để người đi thăm dò thử."
Kiều Ngạn thơ thẩn: "Hiến thận là giả... Không chừng chuyện cô ta nói với tôi cô ta nhìn thấy An Tâm bị bắt đi mà không kêu lên vì sợ cũng là giả."
Phó Diệu không có bình luận gì về chuyện này, anh đứng dậy: "Con còn công việc, xin phép không làm phiền hai người nữa ạ."
Kiều Vĩnh Khang tiễn anh ra ngoài, Kiều Ngạn cũng đi theo. Đợi Phó Diệu đi rồi, ông mới lạnh giọng nói với con trai: "Lập tức truy tố Ninh Uyển."
"Vậy lấy lý do gì đây?"- Dù cô ta đã làm thế nhưng chuyện đó cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc phẫu thuật của mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT