Đêm đó Phó Diệu không sao ngủ được, anh cũng không thể xác định cô bé kia có đến thật không. Nếu cô bé không đến, nhất định anh sẽ phải chết. Không biết đã qua bao lâu, Phó Diệu không hoảng hốt mà ngày càng tỉnh táo. Lúc anh sắp tuyệt vọng thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên giữa bóng tối.
Cô bé nhỏ giọng: "Em xin lỗi. Em ngủ quên mất."
Phó Diệu: ...
Cô bé cởi trói cho anh.
Nơi này là một cái sân nhỏ của nhà làm vườn nào đó, cũng không biết cô bé đã ở đây bao lâu, lại rất quen thuộc với chốn này. Hai người chạy ra khỏi cái sân, Phó Diệu nhìn những dãy núi cao nối nhau dưới ánh trăng, thầm mong có thể thoát.
Nhưng... Một mình anh còn có cơ may, dẫn theo cô bé thì không dễ như thế.
Hai người vừa chạy ra đường lớn được 1 đoạn thì nghe sau lưng có tiếng xe....
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT