"Thời nào rồi, đừng nói là người yêu, vừa mắt nhau thì lên giường là chuyện thường. Mà hai người danh chính ngôn thuận chứ bộ, sao ngủ chung một đêm mà hổng có cái gì hết vậy?"- Tô Mạt bày tỏ sự ngạc nhiên.
An Tâm trả lời: "Ai nói yêu là phải làm? Hừ, còn nhiều chuyện để trao đổi chớ bộ."
Tô Mạt hắng giọng: "Hai người đắp chăn nói chuyện tâm sự cả đêm?"
An Tâm không thèm hồi đáp.
Cô đăng Weibo: Kỷ niệm muộn, năm nay hình như là năm may mắn của tôi.
Bài post có kèm theo một tấm ảnh cô tự chụp, An Tâm không khoe dây chuyền cá heo mà chụp cổ tay mình, nơi có cái vòng tay Phó Diệu đưa. Cái vòng này cũng không quá đắt tiền, không sợ người ta nói cô khoe của. Ba mươi phút sau, An Tâm mở bình luận ra xem thì thấy bình luận của Tinh Diệu Thạch, nhưng lần này anh ta không hỏi cũng không đoán gì nữa mà chỉ nói: "Chúc tiểu tiên nữ mãi luôn may mắn."
An Tâm thở phào nhẹ nhõm, cô chỉ sợ anh ta hỏi kỷ niệm cái gì hoặc là liên hệ đến sinh nhật Phó Diệu. Tất nhiên là cũng có người nhắc đến chuyện này, nhưng chắc là do gần đây Phó Diệu không qua weibo cô nữa nên mấy câu hỏi đúng trọng tâm như vậy lại bị vùi lấp rất nhanh. Hot Search của anh vẫn còn đó, bạn bè trên mạng đều đoán già đoán non thử bánh đó là của ai, cũng có người đoán là An Tâm nhưng ít ai để ý đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play