" Đệt, mày là con quái vật gì vậy!? " 

Hùng chửi nó mặc dù đang cố gắng chống cự con quái vật trước mặt... 

Trước mặt cậu là một con quái vật có móng vuốt nhìn như một con khỉ, Đầu của chúng bị che phủ bằng một lớp lông khổng lồ có vẻ là tó với bộ răng nanh sắc nhọn và đôi mắt dường như đang phát sáng... 

Thân hình của nó cao hơn hai mét, gầy gò và ốm yếu đối nghịch hoàn toàn với các sức lực đang khiến cậu gắng gượng chống đỡ kia... 

Khi nhả miệng ra khỏi thanh kiếm gỉ sét, nó kêu vang lên một tiếng rất lớn nhưng Hùng vẫn chịu được. Chỉ là tiếng kêu của nó khá giống lợn? 

" Nếu cứ thế này thì mình sẽ bị con lợn khỉ xé xác ở đây mất, hãy thử dùng khả năng tư duy của mình xem... " 

Cậu quan sát xung quanh, cảm nhận độ trơn của mặt đất... 

Hùng nhìn thấy một cây cổ thụ ở phía xa cách bản thân và con lợn khỉ kia tầm 10 mét 20 mét gì đó, nó làm cậu bất ngờ vì trên những cành cây của cây cổ thụ toàn nhưng tảng băng nhọn hoắc vẫn chưa tan ra... 

Hùng đã nghĩ ra một ý tưởng thô kệch và táo bạo... 

" Mặt đất có vẻ khá trơn, vậy thì mình sẽ chơi liều một phen vậy... " 

Hùng mỉm cười và cố gắng ưỡn người sang bên trái. Lợi dụng độ trơn của mặt đất, Hùng đã khiến con quái vật kia đẩy cậu trượt thẳng vào hướng gốc gây cổ thụ và va một cú rất mạnh khiến cậu hộc máu... 

Gắng gượng đứng dậy mặc kệ sự đau đớn khi xương sườn có vẻ đã bị gãy và tác động đến nội tạng của mình, Hùng mỉm cười nhìn con quái vật kia lao tới... 

Rầm !!! Một cành cây bị gãy xuống và đập thẳng vào giữa ngực con quái vật kia, các khối băng nhũ sắc nhọn chọc thẳng vào cơ thể gầy gò của nó... 

" Kế hoạch tuy thô... Nhưng lại thành công mĩ mãn nhể? " 

Hùng suy nghĩ trong đầu, vì cậu ta bây giờ đau đến mức không thể nói được rồi... 

Hùng bình thường là một đứa học vật lý khá bình thường, chỉ đạt mức khá. Nhưng cậu ta lại vận dụng lực ma sát và trọng lực khá tốt ? 

Có vẻ như đầu óc của cậu ta có vẻ minh mẫn hơn trước rất nhiều sau khi chạm vào cái bức tường kia... 

Mọi thứ đã được Hùng tính toán nhanh đến mức chỉ trong vài giây... 

Nhưng cũng một phần là do may mắn... 

" Chậc, con quái vật trần chuồng này sống dai phết nhể? " 

Hùng đứng trước mặt con quái vật kia nói với một giọng mỉa mai và khiêu khích... 

Con quái vật đó ngoài bộ tóc xù xòa hết cả thì không còn chỗ nào còn lông, ngay cả bộ phận sinh dục của nó cũng không có... 

Cậu nhổ một tảng băng nhọn hoắt đang cắm xuống mặt đất ở gần con quái lên... 

Nhìn con quái đang cố vùng vẫy mặc kệ máu ngấm vào các tảng băng, con quái đã xém lấy cái mạng quý giá của cậu, Hùng càng tò mò xem nó có rơi ra vật phẩm gì sau khi chết không... 

Cậu cũng để ý, tiếng con quái kêu to và lâu như vậy rồi. Tại sao không thấy bóng dáng một con quái khác đến đây chứ? 

" Thôi, kệ đi... Giờ là lúc để tao chọc nát óc con lợn khỉ mõm to này... " 

Phập !!! Cậu chọc một cái thật ngọt xuyên qua giữa hộp sọ của con quái vật, điều này đã làm nó hét lên một cái thật lớn và hóa thành cát bụi ngay lập tức và chỉ để lại một viên đá màu xanh lục... 

" Quả nhiên, giết nó là được đá quý mà ! " 

Hùng thoả mãn với thành quả bất ngờ này của mình... 

Cậu ta bây giờ mới chú ý đến cơ thể của mình và phát hiện ra, thể chất của cậu ta đã được cường hóa và trở nên rắn chắc lúc nào không hay, nhưng chi chít các vết thương đang chảy máu... 

Đột nhiên, Hùng cảm thấy chóng mặt vô cùng, cậu ta nhận ra mình sắp ngất đi vì mất máu quá nhiều... 

" Đệt, sao mình lại... ngất đi... lúc này chứ!? " Hùng nói với giọng mệt mỏi... 

Cậu ngã khuỵu xuống đất và nắm chặt lấy viên đá xanh kia... 

Nó đang truyền cho cậu một nguồn năng lượng kỳ lạ khiến cho các vết thương của cậu phục hồi một cách nhanh chóng... 

Nhưng cậu ta vẫn không thể cử động được... 

Ý thức của Hùng mờ nhạt dần và đã bất tỉnh... 

... 

Cạch ! 

Một cô gái tóc nâu với đôi mắt màu xanh da trời đang chĩa súng vào Hùng... 

" Kết thúc rồi, Nullifier... " 

Giọng nói của cô gái trông rất lạnh lùng và căm phẫn... 

Khẩu súng đó khi được kết hợp với siêu năng lực của cô có thể trực tiếp xóa sổ cơ thể và linh hồn của kẻ địch và đó là chiêu thức cô không muốn sử dụng nhất... 

" Ồ, kết thúc rồi à? " 

Hùng nói với cô ấy với giọng bình tĩnh... 

Một kẻ mặc áo đen và với một mái tóc trắng và một đôi mắt đỏ, chả giống Hùng cái gì trừ cái mặt, nhưng đó thật sự là cậu ta... 

Xung quanh cả hai là vô số xác chết, họ đều là đồng minh của hai người... 

Nhưng bọn họ đều do Hùng, cậu ta giết hại... 

Chắc hẳn vì có một lí do gì đó nên cậu ta phải làm như vậy... 

" Vậy thì, tạm biệt nhé ! " 

Hùng che mặt và nói to như vẻ chào tạm biệt thật sự... 

" Không ! " 

Cô gái thật sự nhận ra Hùng muốn làm gì, nhưng đã muộn... 

Pằng ! 

Cơ thể và Linh hồn của Hùng đã bị tan biến và xóa sổ, phải không? 

Hay đó chỉ là giấc mơ của cậu? 

... 

" Oáp~ Cuối cùng thì ở đây có mỗi một con quái vật vừa bị mình kill thôi à? " 

Hùng đứng dậy và quan sát xung quanh dường như không hề thấy bất cứ gì ngoài cái cây và đống băng đang tan ra... 

Cậu cảm thấy cơ thể của mình thoải mái hơn rất nhiều, thể chất và các giác quan của cậu có thể nói là đỉnh cao của con người trừ cái chiều cao 1m76 của cậu ra... 

Thể chất này là thứ cậu mong muốn đạt được nhất khi ở thế giới thực, còn đây là dị giới, có thể là hậu tận thế? Là nơi cậu sẽ thấy những điều không tưởng trước mắt... 

Hùng nhặt lấy thanh kiếm gỉ sét, bỏ vào bao kiếm và trở về nơi cậu ta tỉnh dậy... 

Cậu ta trở về cái giuờng sắt với chiếc nệm của mình, không phải là để ngủ tiếp mà là để thu dọn hết chăn ga gối đệm để mang đi theo luôn... 

Cậu nhận ra túi đồ và điện thoại lẫn các vật phẩm khác trong balo của cậu đều không bị ảnh hưởng gì bởi trận chiến vừa này... 

Cậu mở điện thoại ra và phát hiện ra một điều thần kỳ... 

Máy của cậu vẫn đang sạc pin mặc dù không hề cắm sạc, thậm chí có thể kết nối internet mặc dù không có sóng và mạng... 

Nhưng đồng hồ ở internet có vẻ đã bị ngưng lại và khác giờ phút với cái đồng hồ ở máy của cậu... 

Cậu ta vui sướng vì món báu vật của mình cuối cùng cũng không bị sao mà còn được buff bẩn thêm nữa... 

Cuối cùng, cậu ta đã chuẩn bị xong hết đồ đạc và đi ra ngoài khám phá... 

Nhìn lại cái căn nhà không có nóc kia, Hùng lại cảm thấy buồn cười... 

" Đừng bảo là tao xuyên không nhưng không có nóc nhà, dở lắm... " 

- Hết chap 3 -

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play