— Xung quanh có gì đó thật kỳ lạ.

Thời Giản không cần quan sát và suy nghĩ nhiều cũng có thể dễ dàng đưa ra kết luận như vậy.

Bởi vì vừa mở mắt ra, cô đã cùng một nhóm người xa lạ xuất hiện bên trong một tòa lâu đài cổ kính, âm u. Bên ngoài là tiếng mưa rào không ngớt như muốn cuốn trôi tòa lâu đài này, thế nhưng nơi Thời Giản ở vốn là sa mạc quanh năm không có một giọt nước nào…

Khi đôi mắt xinh đẹp mơ màng của Thời Giản hướng ra khung cửa sổ phủ đầy hoa tường vi nhằm quan sát cảnh tượng bên ngoài, trong số những bông hoa tường vi đang nở rộ ngoài kia, rõ ràng có một số bông hướng về phía cô, nhìn kỹ thì nhụy hoa là những nhãn cầu lồi ra, chúng còn dán vào cửa kính nhìn thẳng vào Thời Giản.

Thời Giản khiếp sợ lùi về sau hai bước:?!

“Má, đó là cái gì… Các người có thấy không, hoa, trên hoa… trên hoa có tròng mắt!”

“Tôi cũng nhìn thấy, đây là nơi quỷ quái gì vậy, tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà, có ai không?”

Đám đông vốn tâm lí không ổn định lúc này bỗng trở nên hỗn loạn, liên tục có người la hét inh ỏi chứng tỏ không phải Thời Giản bị hoa mắt, ảo giác.

Nếu lúc đầu Thời Giản còn tưởng rằng đây có thể là trò đùa do đoàn phim và người quản lý cùng nhau tạo ra, vậy thì hiện tại cô không thể tự lừa mình tiếp được nữa.

Đầu tiên, kỹ xảo năm xu của đoàn làm phim không thể tạo ra được hình ảnh chân thật thế này. Tiếp theo đó, giới giải trí trong nước cũng không có nhiều diễn viên có thể diễn ra được cảm xúc sợ hãi một cách siêu phàm như vậy. 

Quan trọng nhất là, tuy những người này nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc mà Thời Giản đã tập mãi thành quen, thế nhưng không một ai tỏ ra kích động khi nhìn thấy cô cả, không ai chạy đến xin chữ ký cũng như muốn chụp ảnh chung.

Cô là Thời Giản chạm tay là bỏng đấy! 

Thế giới này chắc chắn là giả!

Nhãn cầu hoa tường vi dán chặt vào cửa sổ phản chiếu hình ảnh của Thời Giản—

Một cô gái trẻ khoanh tay trước ngực, dung mạo tinh xảo kiều diễm, cô mặc đồ ngủ, chân mang dép lê của khách sạn, theo lý mà nói ắt hẳn sẽ rất luộm thuộm nhưng vì tướng mạo xuất sắc nên lại tạo ra một cảm giác như đang xem buổi trình diễn đồ ngủ của một thương hiệu lớn.

Dưới lớp áo ngủ bằng lụa đen cao cấp là một đôi chân thon dài thẳng tắp, màu sắc càng tôn lên làn da trắng như tuyết, dây áo buộc hờ hững quanh vòng eo thon thả, từ mái tóc gợn sóng đến đầu ngón tay đều tinh tế đến cực điểm.

Quyến rũ động lòng người.

...

Thời Giản là một sao nữ đang nổi tiếng, nghề nghiệp là diễn viên.

Cô xinh đẹp từ nhỏ đến lớn, là người có tố chất nhân vật chính trời sinh. Lúc còn học mẫu giáo, Thời Giản đã là người cầm cờ đại diện cho trường, khi đi học, cô là ủy viên văn nghệ, các buổi biểu diễn văn nghệ của trường chắc chắn không thể thiếu cô…

Xinh đẹp từ nhỏ đến lớn, Thời Giản dễ dàng thi đỗ vào Học viện Điện ảnh với thành tích đứng đầu, bước chân vào giới giải trí, sau đó nhanh chóng trở nên nổi tiếng.

Cuộc đời hơn hai mươi năm qua của Thời Giản thuận buồm xuôi gió, vô cùng thoải mái, có đủ hoa tươi và tiếng vỗ tay.

Tuy nhiên, Thời Giản mơ hồ nhận ra đó có lẽ đã là quá khứ.

Trước khi xuất hiện ở tòa lâu đài cổ quái này, Thời Giản đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm của khách sạn năm sao, cố gắng giảm bớt sự mệt mỏi sau một ngày quay phim ở sa mạc, có lẽ là hơi nước trong phòng tắm quá nhiều, sàn nhà trơn trượt, Thời Giản vô tình trượt chân ngã.

Tất nhiên, trong khoảnh khắc ngã xuống, phản ứng đầu tiên của cô là dùng hai cánh tay bảo vệ khuôn mặt của mình, sau khi chắc chắn rằng cho dù có ngã gãy tay cũng sẽ không làm tổn thương đến khuôn mặt, Thời Giản mới yên tâm ngất đi.

Khi mở mắt ra lần nữa, Thời Giản đã xuất hiện ở đây, hai cánh tay cũng không bị gãy, chỉ là hơi đau nhói.

Những người trong lâu đài vì “nhãn cầu” hoa tường vi mà bắt đầu náo loạn, đồng thời không biết rằng ở nơi họ không nhìn thấy, những dòng bình luận vô hình cũng bắt đầu xuất hiện.

[Có ai không, lên tiếng đi nào.]

[Đến rồi đến rồi, nơi nào có streamer mới thì chắc chắn có tôi.]

[Tôi thực sự rất thích xem dáng vẻ bị dọa sợ của mấy streamer mới, buồn cười chết đi được, sau này còn bị dọa dài dài, mấy streamer kỳ cựu kia đúng là lợi hại thật, chiêu trò cũng nhiều, rất khó để dọa được bọn họ.]

[Trời ơi, cô nàng streamer mới kia đẹp quá!]

[Đẹp +1, tôi đã chú ý đến cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, có điều không biết cô ấy có thể sống sót qua phó bản này không, trông hơi yếu, hy vọng có thể sống lâu một chút.]

...

Thời Giản được ban cho “hy vọng có thể sống lâu một chút” đã dời mắt khỏi nhãn cầu hoa tường vi, trong phòng khách đột nhiên vang lên ba tiếng vỗ tay, thu hút sự chú ý của mọi người.

Khi Thời Giản bị đưa đến đây, ngoài những người cũng hoảng sợ giống cô ra, tòa lâu đài rộng lớn này rất trống trải, mặc cho mọi người có gọi tìm chủ nhân lâu đài thì cũng không nhận được bất kỳ phản hồi nào, thế mà bây giờ lại xuất hiện một quản gia là một người đàn ông trung niên với thân hình gầy gò ở cửa cầu thang.

Thời Giản chắc chắn rằng hai giây trước ở đó không có ai.

Đối phương trước tiên đảo mắt nhìn mọi người, sau đó nói bằng chất giọng vô cảm.

“Chào mừng các vị đến làm khách tại Lâu đài Tường Vi. Tôi họ Đường, là quản gia nơi này, các vị gọi tôi là quản gia Đường là được.”

“Chủ nhân tạm thời có việc không thể quay về, nhưng đã dặn dò tôi tiếp đãi mọi người chu đáo, hy vọng mọi người có thể ăn no uống say, có một kỳ nghỉ dưỡng tuyệt vời ở đây.”

“Đúng rồi.” Ông ta như nghĩ đến điều gì đó, bổ sung thêm.

“Mọi người đều là khách do chủ nhân mời đến, chủ nhân rất hiếu khách, tuy nhiên lại không thích những vị khách không lịch sự, mọi người tuyệt đối đừng tự ý rời đi, nếu không xin tự gánh chịu hậu quả.”

Ăn uống no say chơi vui vẻ. Kỳ nghỉ dưỡng tuyệt vời.

Những lời này vừa thốt ra, ai cũng cảm thấy vô lý cực kỳ, bọn họ vô duyên vô cớ bị kéo đến nơi quỷ quái này, nghe ý tứ của ông ta thì còn đe dọa không cho bọn họ rời đi.

Còn chút đạo lý nào không!

Đám đông bất ổn sau khi nhìn thấy nhân viên của lâu đài thì giống như tìm được chỗ trút giận.

Có một tên công tử bột mặc áo sơ mi lòe loẹt, cả người nồng nặc mùi rượu xông thẳng đến trước mặt quản gia Đường, hắn ta say khướt, miệng chửi bới om sòm.

“Thằng khốn nào giả thần giả quỷ, mau gọi nó cút ra đây cho ông, ông đánh cho nó tỉnh thì thôi, đang uống rượu ngon lại bày trò này, có phải thằng con hoang nhà họ Đinh không...”

Những người còn lại cũng hùa theo, bọn họ không uống rượu nên tỉnh táo hơn tên công tử kia, cũng không dám hùa theo hắn ta chửi bới.

“Đây là giam giữ trái phép!”

“Ai là khách của chủ nhân các người chứ, tôi không quen biết chủ nhân gì của các người, lập tức thả chúng tôi về ngay, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.”

“Chủ nhân của các người bao giờ thì về?”

Cho dù đối mặt với những lời chửi bới hay đe dọa sẽ báo cảnh sát, sắc mặt quản gia Đường vẫn không đổi, còn về việc chủ nhân của lâu đài khi nào thì về, quản gia Đường nhún vai, trả lời rất vô trách nhiệm: “Tôi cũng không rõ.”

Thật sự có người mang theo điện thoại bên mình, Thời Giản đã thấy đối phương đang gọi 110.

Trái tim cô đập thình thịch, chờ đợi tiếng nói thân thương của chú cảnh sát bên kia.

Tuy nhiên: “Không gọi được, không có tín hiệu!” Cô gái cầm điện thoại sắc mặt rất khó coi.

Trái tim Thời Giản chùn xuống.

Tìm kiếm sự giúp đỡ của cảnh sát xem ra là không được rồi.(App T-Y-T)

“Hay là gọi điện cho chủ nhân của ông đi?”

Cô gái cầm điện thoại: Đang nói cô ta sao?

Không, lời này là Thời Giản nói với quản gia Đường.

Thời Giản nghĩ lâu đài này có đèn chùm, có vẻ cũng có kha khá đồ nội thất hiện đại, vậy quản gia chắc cũng có điện thoại đúng chứ?

Qua những thông tin mà đối phương tiết lộ, vị chủ nhân kia là người quyết định bọn họ có thể về nhà hay không, vậy thì...

Thời Giản đề nghị: “Ông không biết chủ nhân khi nào về thì gọi điện thoại hỏi là được mà, đám chúng tôi cũng không thể cứ chờ ở đây mãi được, chúng tôi cũng có công việc.”

Ngày mai cô còn phải quay phim.

Quản gia Đường vốn dĩ đang bình tĩnh quan sát tình hình, không ngờ mình lại bị gọi tên, nhất thời có chút cứng đờ.

Dưới ánh mắt to tròn của Thời Giản và sự mong đợi của những người còn lại, quản gia Đường cuối cùng cũng lấy điện thoại ra.

Nhưng ngay sau đó, ông ta mỉm cười: “Xin lỗi, không gọi được, không có tín hiệu, có lẽ là do dạo này mưa bão liên tục.”

Còn dùng cùng một lời giải thích giống bọn họ.

Thời Giản: “...”

“Mẹ kiếp, phiền chết đi được, các người nói nhiều với ông ta làm gì, tôi đi đây, không có thời gian chơi trò cosplay với mấy người, thời đại nào rồi còn chủ nhân...”

Công tử bột vốn dĩ không kiên nhẫn được nữa, hiện tại triệt để mất hết sự nhẫn nại, hắn ta buông một câu như vậy rồi không ngoảnh lại mà chạy về phía cánh cổng lớn đóng chặt của lâu đài.

“Này, chờ đã.”

Quản gia Đường không có ý định ngăn cản công tử bột, những người xung quanh muốn gọi hắn ta lại, thế nhưng mọi chuyện xảy ra quá nhanh.

Chỉ thấy tay của công tử bột vừa chạm tới tay nắm cửa được chạm khắc hoa văn của lâu đài: “bùm” một tiếng, cả người hắn ta như một quả bóng bay căng tròn nổ tung ngay lập tức.

Nơi hắn ta đứng tản ra một làn sương màu đỏ thẫm, đó đều là máu thịt của hắn ta bị nổ tung.

Hiện trường lặng ngắt như tờ.

Vài giây trước còn là một người sống sờ sờ, giờ chỉ còn lại một vũng máu và những mảnh vải vụn.

Không phải trò đùa, cũng không phải trò chơi khăm, ở đây sẽ có người chết!

Sau sự im lặng là tiếng la hét và tiếng nôn mửa liên tục, có vài người trực tiếp mềm oặt ngã xuống đất.

Quản gia Đường nhìn cảnh tượng kinh hoàng thảm khốc trước mặt, khóe miệng cong lên, ông ta lộ ra vẻ thích thú, dùng giọng đầy ác ý khẽ ngân nga.

“Các vị khách không cần câu nệ, hãy coi lâu đài Tường Vi như nhà của mình, tôi đi chuẩn bị bữa tối thịnh soạn cho mọi người.”

Nói xong, ông ta xoay người bỏ đi.

...

“Mọi người bình tĩnh nào, tôi biết mọi người đều rất sợ hãi và khó chấp nhận, nhưng chúng ta phải chấp nhận thực tế, tôi là người hướng dẫn tân thủ của các bạn, so với các bạn thì tôi được coi là streamer kỳ cựu, tôi tên là Trương Đống.”

Sau khi quản gia rời đi, một người đàn ông to khỏe, mặt mũi phúc hậu nở một nụ cười khổ, lên tiếng phá vỡ bầu không khí u ám.

Thời Giản có chút ấn tượng với anh ta, trước khi công tử bột liều lĩnh đi mở cửa, người này là người đầu tiên xông lên định ngăn cản đối phương, chỉ là không kịp.

Thời Giản: Người hướng dẫn tân thủ là gì, streamer kỳ cựu là gì?

Người đàn ông to khỏe tên Trương Đống thao thao bất tuyệt, theo lời anh ta nói, Thời Giản và những người khác đều bị kéo vào một ứng dụng phát sóng trực tiếp của một trò chơi kinh dị, những người bị kéo vào đều được gọi chung là streamer.

Trong ứng dụng phát sóng trực tiếp này, có đủ loại phó bản trò chơi kinh dị, các streamer sẽ được phân bố ngẫu nhiên vào các phó bản khác nhau, họ cần phải qua màn thành công, sau khi vượt qua mỗi màn chơi, hệ thống sẽ tính điểm dựa theo số lượng người xem phòng phát sóng của streamer, quà tặng của khán giả và tình hình phát sóng trực tiếp.

Phòng phát sóng có nhiều người xem, khán giả tặng nhiều quà, biểu hiện tốt trong phó bản thì có thể có càng nhiều điểm.

Streamer mới đột nhiên bị ném vào đây chắc chắn sẽ hoảng loạn, không biết phải làm gì, để tránh tình trạng toàn bộ bị diệt, hệ thống sẽ sắp xếp người hướng dẫn tân thủ, thường là do streamer kỳ cựu như Trương Đống đảm nhiệm.

Trương Đống: “Công việc này rất được săn đón, phó bản dành cho người mới là đơn giản nhất, điểm thưởng cho người hướng dẫn cũng khá hậu hĩnh, tôi phải cố gắng lắm mới giành được, sau này các bạn cũng có thể giành làm người hướng dẫn, điểm thưởng rất quan trọng... Xin lỗi, hình như tôi nói hơi xa rồi, các bạn có gì muốn hỏi không?”

“Làm sao để trở về?”

“Nếu không thể qua màn, chết giống người vừa rồi thì ở ngoài đời thực cũng chết sao?”

Trương Đống trả lời từng câu một: “Đủ điểm thì có thể trở về, nhưng yêu cầu rất cao, rất khó, hay là chúng ta cứ nghĩ cách vượt qua màn này trước đã.”

“Chết trong trò chơi thì ngoài đời thực cũng chết.”

Hiện trường lại một lần nữa vang lên tiếng khóc lóc thảm thiết, kêu trời kêu đất.

Thời Giản cũng có thắc mắc, cô hỏi Trương Đống: “Tôi có thể đi vệ sinh không?”

Trương Đống đang chuẩn bị an ủi cô em xinh đẹp: ?

Trương Đống rất có thiện cảm với Thời Giản, cũng không chỉ vì cô đẹp, mà còn vì cô có vẻ yếu đuối, cánh tay nhỏ nhắn chỉ cần dùng một chút lực là có thể bẻ gãy, thế nhưng ngoài vẻ mặt hơi tái nhợt ra thì cô lại khá bình tĩnh, cũng nghiêm túc lắng nghe anh ta nói.

Ở hiện trường còn có mấy gã đàn ông to lớn vừa nôn vừa khóc, trước đây Trương Đống mới gặp tình huống này cũng phải mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại.

Trương Đống: Người ở đây cần phải có nội tâm mạnh mẽ, hơn nữa biết đâu cô gái kia có tuyệt chiêu gì đó thì sao, chẳng hạn như là truyền nhân của một gia tộc võ thuật nào đó, sau này có thể là một nhân vật lợi hại trong trò chơi này.

Tuyệt đối không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, không thể vì cô trông giống bình hoa mà cho rằng cô yếu đuối.

Trương Đống không nhận ra Thời Giản, các streamer tham gia ứng dụng phát sóng trực tiếp đều đến từ các thế giới khác nhau, mặc dù bối cảnh lịch sử đều tương đồng.

Thái độ bình tĩnh tự nhiên, bị nghi ngờ là truyền nhân của một gia tộc võ thuật nào đó - Thời Giản, sau khi đóng cửa nhà vệ sinh, ngăn cách tầm nhìn bên ngoài thì nôn thốc nôn tháo vào bồn rửa tay, chân cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Chỉ cần nghĩ đến cảnh người kia nổ tung ngay trước mắt là cô không nhịn được muốn ói.

Làm sao cô có thể không sợ được.

Bình tĩnh gì gì đó đều là giả tạo, Thời Giản chỉ muốn giữ hình tượng của mình, vừa rồi Trương Đống nói gì cô đều nghe tai trái ra tai phải, căn bản không nghe lọt được bao nhiêu.

Phải vọt vào nhà vệ sinh là vì thực sự không chịu nổi nữa.

Thời Giản không biết tại sao mình phải đối mặt với những chuyện này.

Mặc dù cô ở trong giới giải trí đầy rẫy cạm bẫy, thế nhưng xưa nay cô chưa bao giờ hẹn hò hay có quan hệ bừa bãi với ai, yêu đương với nam diễn viên thì về mặt ngoại hình, cô sẽ bị thiệt.

Cô rất yêu nghề, cũng đóng thuế đúng hạn.

Nhưng tại sao người xui xẻo hết lần này đến lần khác vẫn là cô?!

Cô làm việc chăm chỉ nhiều năm như vậy, ở đây lại không một người biết cô là ai!

Tiếng gõ cửa vang lên, nỗi buồn bị tạm dừng.

Thời Giản dùng hai tay ấn vào hai bên má, điều chỉnh lại khuôn miệng đang mím chặt vì buồn bã, đồng thời nhanh chóng đào bới trong số những vai diễn đệ nhất mỹ nhân và yêu phi hại nước mình từng đóng, tìm ra được vai diễn nữ luật sư mạnh mẽ quyết đoán, tiến hành diễn xuất.

Cô mở cửa nhà vệ sinh, hỏi người đến.

“Sao vậy, cô muốn đi vệ sinh à?”

Không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào, vẫn xinh đẹp và lộng lẫy như cũ.

“Không phải, anh Trương bảo tôi gọi cô ra ngoài, trong nhà vệ sinh dễ có quỷ.”

Người gõ cửa là cô gái nhỏ đã cố gắng báo cảnh sát trước đó, cô ta có khuôn mặt tròn trịa xinh xắn đáng yêu, chỉ tay về phía Trương Đống không xa.

Trương Đống thấy Thời Giản không bị mất tay mất chân thì thở phào nhẹ nhõm: “Vừa rồi quên dặn cô, may mà không có chuyện gì xảy ra.”

Thời Giản đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng hỏi: “Chúng ta đang phát sóng trực tiếp sao? Vậy lúc tôi vào nhà vệ sinh cũng có khán giả à?”

Cô mơ hồ nhớ đến cụm từ “phát sóng trực tiếp”.

Vậy dáng vẻ nhút nhát của cô vừa rồi có bị nhìn thấy không?!

Trương Đống suy nghĩ rồi trả lời: “Bây giờ phó bản mới bắt đầu, thường sẽ không có nhiều khán giả, nhưng cũng không loại trừ có những người thích thú với việc xem người mới sợ hãi, tuy nhiên đều thường ở kênh công cộng.”

“Kênh công cộng không thể nhìn thấy các streamer hành động riêng lẻ, trừ khi vào phòng phát sóng cá nhân của streamer, nhưng phòng phát sóng của streamer mới thường không có ai cả.”

Phòng phát sóng cá nhân chỉ có góc nhìn từ phía streamer, khán giả phòng phát sóng trực tiếp không quen thuộc với người mới, về cơ bản sẽ ở lại kênh công cộng để xem toàn cảnh, đặc biệt thích streamer nào thì mới vào phòng phát sóng cá nhân của người đó.

Một số streamer nổi tiếng có không ít khán giả vào phòng phát sóng cá nhân, có khi lên đến hàng chục nghìn, thậm chí hàng triệu người xem, Trương Đống chỉ có thể ngưỡng mộ, lượt xem phát sóng trực tiếp cũng sẽ được chuyển đổi thành điểm.

Trương Đống tưởng Thời Giản lo lắng việc riêng tư bị tiết lộ, an ủi cô: “Hệ thống sẽ tự động làm mờ những hình ảnh như tắm rửa và đi vệ sinh, cô cứ yên tâm.”

Trong số một tràng dài Trương Đống đã nói trước đó, chỉ có mấy câu này là Thời Giản nghe nghiêm túc nhất.

Phó bản dành cho người mới vừa bắt đầu không có nhiều lượt xem = streamer mới càng không có ai xem = những gì cô làm trong nhà vệ sinh vừa rồi không bị lộ.

Thời Giản: Không nhìn thấy là được!

Sau đó, phòng phát sóng trực tiếp của cô lặng lẽ trôi qua một dòng bình luận.

[Này, streamer đang hỏi chúng ta sao?]

[Lần đầu tiên nhìn thấy một streamer thay đổi biểu cảm nhanh như vậy.]

[Tần suất cô ấy run chân cũng rất nhanh! Giống như mì ăn liền bay trong gió.]

Trương Đống không lừa Thời Giản, những gì anh ta nói là dựa trên tình huống bình thường, tuy nhiên với Thời Giản sở hữu lợi thế nhan sắc, phòng phát sóng của cô đã có một nhóm nhỏ khán giả đến từ kênh công cộng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play