Giờ phút này, Vạn Thiết Dũng không còn thấy Tô Vệ đáng ghét nữa mà ngược lại còn thấy y vô cùng thuận mắt.
Nếu không nhờ có tiểu tử Tô Vệ này thì ông ta vẫn không biết Đại đương gia có sở trường như vậy đâu!
Hơn nữa, trước đó ông ta ghét y là vì lòng của người này không đặt ở sơn trại, nhưng bây giờ thì khác. Y đã thua cuộc, phải viết khế ước trước mặt mọi người. Nếu sau này y thật sự dám hai lòng thì chắc chắn sẽ như chuột chạy qua đường! Thổ phỉ không chấp nhận y, người trong thiên hạ cũng không chấp nhận được!
Huống chi, chính y tự nguyện thi đấu, không hề bị ai ép buộc. Đã cược thì phải chịu thua. Nếu y không phục thì có lẽ tiểu nha đầu này cũng chướng mắt y. Người không giữ chữ tín thì còn có tác dụng gì?
Vạn Thiết Dũng hiếm khi thông minh được một lần.
Thay vì nói Diêm Như Ngọc để ý khế ước kia, chi bằng nói nàng đặt cược vào bản tính của Tô Vệ này.
Nam tử hán đại trượng phu, nói được thì làm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT