Lương bá nói xong, Diêm Như Ngọc hơi bối tối.
“Nếu ông ta còn có vài đứa con khác thì sao ta chưa từng gặp?” Diêm Như Ngọc hơi khó hiểu.
Vạn Châu Nhi kiêu ngạo như vậy, lại thường xuyên lảng vảng trước mặt nàng. Nếu có huynh đệ tỷ muội khác thì tại sao nàng ta không hề nhắc tới?
Hơn nữa, những người khác trong sơn trại cũng không nhắc tới chuyện này.
“Nhị đương gia tiền nhiệm có tổng cộng ba nhi tử và hai nữ nhi.” Lương bá hơi bất đắc dĩ, đếm đầu ngón tay giải thích cho nàng: “Đại nhi tử được sinh ra khi Nhị đương gia tiền nhiệm còn trẻ. Khi đó, ông ta vẫn là lương dân, sau khi kết hôn thì tòng quân, để lại một nhi tử. Ca ca và tẩu tẩu của ông ta nghe nói ông ta mất tích, cho rằng ông ta chết trận nơi sa trường nên chưa đầy ba tháng sau đã gả thê tử của ông ta cho người khác khác, còn nhi tử... thì mang đi bán, đến nay vẫn không tìm được.”
“Nhị đương gia tiền nhiệm về quê thì mới biết được tình hình thực tế, phát hiện thê tử đã đâm đầu vào cột nhà mà chết vào đêm xuất giá. Thê tử qua đời, nhi tử thì không rõ tung tích. Với tính tình của ông ta thì đương nhiên sẽ không chịu nổi. Trong cơn giận dữ, ông ta chém chết ca ca và tẩu tẩu của mình. Sau đó thì đi theo lão đương gia của chúng ta trở thành thổ phỉ.”
“Nhi tử thứ hai do một trong số các nữ nhân của ông ta sinh ra. Nữ nhân đó vốn dĩ là người không an phận, sinh con được mấy năm lại không chịu sống yên ổn, thế mà dám đi quyến rũ lão đương gia của chúng ta, mang ý đồ ly gián. Sau khi bị Nhị đương gia phát hiện thì bị ông ta ném vào núi cho sói ăn. Nhi tử thứ hai có thù giết nương với ông ta nên lén chạy trốn, đến nay không rõ sống chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play