Sau khi lão già Vân Duyên Lương chết, không ít võ tướng trong triều cầu tình cho ông ấy. Vì thế, ông ta đã giáng chức không ít người.
Võ tướng được trọng dụng hiện giờ đều do một tay ông ta đề bạt lên. Chẳng qua là ông ta không ngờ những người này lại vô dụng như thế, cho tới nay mới chỉ thắng được mấy trận chiến nhỏ, còn lại không ngừng lùi về phía sau. Cứ tiếp tục như vậy thì ông ta sẽ phải nhường vị trí này cho người khác ngồi!
“Hoàng thượng, không phải dùng bộ hạ cũ của Vân lão tướng quân một lần nữa là được rồi sao? Dù sao thì người thân của bọn họ đều ở kinh thành, không sợ bọn họ gây ra được sóng gió gì, lại ban cho vinh hoa phú quý... Nô tài nghe nói phần lớn nữ nhi nhà võ tướng đều có tính cách thẳng thắn...”
Tính cách thẳng thắn đó có mấy phần giống với phong thái của Diêm Hương quân.
Hoàng thượng rất hận Diêm Hương quân.
Chỉ cần tính cách có phần tương tự với Diêm Hương quân thì hầu như đều khiến Hoàng thượng chú ý...
Ngẫm lại cũng phải, đường đường là đế vương mà lại bị một thổ phỉ nơi sơn dã làm mất thể diện, ông ta không thể tìm lại thể diện từ nơi khác sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play