Ma ma thấy vậy thì vội vàng trở về hộ giá.
Những người khác đều biến sắc, không ngừng gọi “Công chúa”. Như Gia Công chúa lập tức đỏ mắt, vội vàng gỡ chén rượu ra. Nhưng ngay sau đó, mọi người nhìn thấy xung quanh miệng Như Gia Công chúa có một vết đỏ hằn sâu trông rất đáng sợ.
“Phản rồi phản rồi! Tiểu tiện nhân nhà ngươi dám ra tay với bổn cung!” Như Gia Công chúa nổi điên.
Tiền tiểu thư thấy thế cũng lập tức lên tiếng với giọng điệu buồn bã: “Diêm Hương quân, ngươi luôn hành sự bừa bãi như thế sao? Trước đó, lão thái thái của phủ Trung Nghĩa Vương không chỉ bị ngươi đánh gãy răng mà còn bị ngươi phế đi đầu lưỡi. Ta tốn sức chín trâu hai hổ mới chữa khỏi được. Không ngờ hiện giờ, ngay trước mắt bao nhiêu người mà ngươi lại đả thương người khác một lần nữa, người bị thương còn là công chúa điện hạ!”
“Thì sao? Ngươi đang muốn nói với mọi người rằng bổn tọa ác độc đến cỡ nào, còn ngươi lại lương thiện trị bệnh cứu người như thế nào sao?” Diêm Như Ngọc cười tủm tỉm hỏi.
“Thế nhân đều nói ngươi nhân nghĩa, trung hậu, là anh hùng. Nhưng hành động của ngươi hiện giờ nào có dáng vẻ của anh hùng?” Tiền tiểu thư nói tiếp.
“Chính ngươi cũng đã nói đó là lời của người khác, đâu phải chính bổn tọa nói.” Diêm Như Ngọc cười, “Tiền tiểu thư, hình như trên người ngươi có một mùi vị rất quen thuộc?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT