Diêm Như Ngọc rất dễ nói chuyện, nàng gật đầu: “Cứ việc suy nghĩ. Dù sao thì hiện giờ bổn tọa vẫn chưa nhìn trúng ai. Nhưng nếu về sau bổn tọa có nhìn trúng người thường nào đó có thể lập tức cướp về sơn trại, giấu người trên núi thì bổn tọa cũng không cần mang theo của hồi môn gả đi.”
Ký Vương nheo mắt.
“Nhất định sẽ nhanh chóng cho cô nương một câu trả lời... Trước tất niên... Trước tất niên, nhất định sẽ có câu trả lời.” Ký Vương nói tiếp.
Nói xong, hắn ta mang tâm trạng nặng trĩu rời đi.
Ký Vương vừa đi, Diêm Như Ngọc đã ngả người nằm bắt chéo chân trên ghế, cười cười: “Quân Diêm Ma của bổn tọa há dễ dàng có được như vậy? Tham lam như thế cũng không sợ no căng bụng mà chết.”
Trình Nghiêu lại mắc nghẹn.
Ký Vương thì chưa nhưng hắn cảm thấy mình sắp no căng bụng đến chết rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play