Diêm Như Ngọc nghiêm túc nói tiếp: “Y phục bốn mùa cũng không tính là nhiều, mỗi người 10 lượng đi. Không thể làm khó triều đình các ngươi.”
“Ngoài ra còn các vật dụng linh tinh hàng ngày... Thôi, không thể tính vào lương bổng...”
“Tính toán như vậy... mỗi người cần dùng khoảng 43 lượng một năm. Bổn tọa bảo bọn họ tiết kiệm một chút, chỉ dùng hết 40 lượng thôi... Mười hai ngàn người thì một năm tiêu tốn 480.000 lượng.”
“480.000 lượng này là chi phí ăn uống của bọn họ, nhưng chúng ta làm lão đại thì không thể chỉ bao ăn uống, không cho tiền nuôi sống già trẻ trong nhà được. Lương bổng cũng không thể tính nhiều, mỗi người một năm 20 lượng, tổng cộng là 240.000 lượng.”
“Đây là tiền nuôi người.” Diêm Như Ngọc dừng một chút, “Tiếp theo, chúng ta sẽ tính tới ngựa. Chắc hẳn Vương gia cũng biết ngựa không dễ nuôi. Cỏ khô, dược liệu đều không thể thiếu. Sơn trại không có nhiều ngựa lắm, nhưng một năm ít nhất cũng phải tốn 100.000 lượng bạc.”
“Cộng thêm những khoản linh tinh khác và tiền rượu thì một năm tốn tổng cộng khoảng 1.000.000 lượng.”
“Để khiến mọi người yên tâm, sang đầu xuân, Hoàng thượng nên cấp trước 1.000.000 lượng. Đến lúc đó, các huynh đệ trong sơn trại nhất định vô cùng cảm kích!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play