Quả nhiên, long uy của Hoàng thượng khiến mọi người không dám ngẩng đầu lên.
“Nói cách khác, sau khi kén rể, ngươi muốn đưa người về làm việc đồng áng? Nếu như thế thì làm sao trẫm dám hứa hôn bất kỳ người nào ở đây cho ngươi?!” Hoàng thượng nghẹn lửa giận, “Từ xưa đến nay, nam tử làm chủ bên ngoài, nữ tử làm chủ bên trong, phu thê là một thể. Nếu ngươi tin tưởng Tử Ngu thì có thể giao việc vặt cho hắn.”
“Hiện giờ, người trong sơn trại của ngươi không còn là thổ phỉ nữa, đều đã có hộ tịch hết rồi. Nếu là quân đội chính quy thì không thể để một nữ nhân như ngươi quản lý. Trong ý chỉ trước đó, trẫm cũng đã nói rất rõ rằng phu quân của ngươi sẽ quản lý thay, tương lai sinh hạ hài nhi thì có thể giao binh quyền cho con cái. Nếu đã nói ra thì tuyệt đối không có chuyện trẫm không giữ chữ tín. Chẳng lẽ ngươi nghi ngờ trẫm?”
Diêm Như Ngọc hừ cười một tiếng.
“Hoàng thượng dùng một người mang nô tịch để qua loa lấy lệ với ta, chẳng lẽ là do cảm thấy bổn tọa dễ bắt nạt?” Diêm Như Ngọc vẫn đứng thẳng tắp.
“To gan! Trước mặt Hoàng thượng mà ngươi dám nói bậy!” Thái giám bên cạnh lập tức kêu lên.
“Nô tịch? Sao lại là nô tịch? Chẳng phải đã nói với ngươi rằng đó chỉ là lời nói đùa thôi sao?” Hoàng thượng không vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play