Ánh mắt của Như Gia Công chúa đầy phẫn hận. Sau đó, nàng ta lại nghĩ tới gì đó, bảo nha hoàn bên cạnh đi trông chừng xung quanh rồi nói với Vân Cảnh Hành: “Cảnh Hành ca ca, phụ hoàng ta thật sự tin tưởng huynh nên mới muốn để huynh cưới nàng. Nhưng sao huynh không động não lại mà xem. Nàng ta là thổ phỉ, làm việc không theo quy tắc, vừa nhìn đã biết là người thích đắc tội người khác. Nàng ta giết Tiền đại nhân, trong triều đã có không ít quan văn sinh lòng bất mãn với nàng ta. Huynh là võ tướng, nếu trong triều không có ai lên tiếng giúp huynh thì sớm muộn gì huynh cũng sẽ gặp chuyện!”
“Nếu huynh cưới nàng ta thì bây giờ sẽ khiến phụ hoàng ta hài lòng, nhưng sau này thì sao? Sau này nàng ta gặp chuyện còn không để huynh gánh vác sao? Đến lúc đó, không chừng sẽ liên lụy cả nhà huynh!” Như Gia Công chúa nói tiếp.
“Việc này... không phiền công chúa lo lắng.” Vân Cảnh Hành thở dài.
Thật ra, ý của thánh thượng rất rõ ràng.
Ngài cảm thấy hắn có năng lực thâu tóm được quân Diêm Ma. Nhưng hắn và phụ thân đều hiểu rõ sự tin tưởng này chỉ là tạm thời.
Vân gia vốn dĩ có uy thế lớn, còn quân Diêm Ma thì đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Rồi sẽ có một ngày Hoàng thượng kiêng kị bọn họ. Đến lúc đó, thái độ của Hoàng thượng ra sao thì khó mà nói trước được...
“Ngươi vẫn không chịu nghe lời ta phải không?” Sắc mặt của Như Gia Công chúa càng khó coi hơn, “Vân Cảnh Hành, bổn cung là cành vàng lá ngọc, ngươi không cưới cũng phải cưới!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play