“Ngươi muốn có thứ gì đặc biệt? Lục lạc đeo trên cổ hả? Đâu phải chó mèo mà cần thứ đó. Vạn Châu Nhi, lão tử thấy ngươi chính là ăn no nên sinh sự. Trong tay là một miếng đậu hủ mà ngươi lại nhất quyết muốn biến nó thành một đóa hoa.” Diêm Như Ngọc liếc nàng ta một cái.
“Còn không phải do chính ngươi nói muốn phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, bảo bọn ta chỉ cần xinh đẹp như hoa thôi sao?! Đã nói ra mà còn không chịu thừa nhận?!” Vạn Châu Nhi không hề sợ nàng.
“Một ngày không quản là lập tức leo lên nóc nhà lật ngói.” Diêm Như Ngọc thở hắt ra, “Nói đi, muốn cái gì?”
Vạn Châu Nhi nghe vậy thì vui mừng ra mặt, ngồi ngay ngắn lại, nói: “Ta nghe nói ở kinh thành có một tiệm may bán y phục rất đẹp, bên trong có một bộ váy đuôi công trắng. Ta muốn nó.”
“Chỉ là mua một bộ xiêm y thôi sao? Nói thẳng ra là được rồi.” Diêm Như Ngọc trợn mắt.
“Nhưng khi ta và A Dung đến xem thì bọn họ lại không bán cho ta!” Vạn Châu Nhi nói tiếp.
Hoa Lan Dung hơi bất đắc dĩ: “Bộ váy đó là hàng bán đấu giá, tới ngày mai mới có thể rao bán công khai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT