Nhân số của quân đội nước Ô Tác không chỉ có bấy nhiêu. Có lẽ khi viện quân của nước Thiên Võ đến, viện quân của nước Ô Tác cũng sẽ đến.
Đến lúc đó, không chừng sẽ là trận chiến giữa cả triệu đại quân.
Bây giờ nhất định phải nghĩ ra cách chiếm ưu thế, không thể bận tâm đến bất cứ điều gì khác.
Đêm đó, mọi người làm theo sắp xếp của Diêm Như Ngọc.
Vương Quân nằm trên giường dưỡng thương há hốc mồm.
Vậy là Đại đương gia đồng ý đi đối phó quân địch nước Ô Tác sao...
“Ngươi đúng là không có đầu óc! Đại đương gia của chúng ta làm việc còn cần ngươi dạy sao? Trước mặt Đại đương gia còn giả vờ ân nghĩa gì chứ? Nếu nàng cảm thấy có lý thì không cần ngươi nói, nàng cũng sẽ ra tay. Nếu nàng cảm thấy phiền phức, dù ngươi có nói rách miệng cũng vô ích.” Chung Hàn vừa chỉ huy mấy đồ đệ thay thuốc cho hắn vừa nói tiếp: “Mạng ngươi là của Đại đương gia mà còn muốn quay về à? Kiếp sau cũng đừng hòng! Chẳng qua là ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Đến khi vết thương của ngươi lành hẳn, nhất định ngươi sẽ bị mọi người nhắm vào. Nhưng mọi người đều là người phân rõ phải trái, ngươi nhẫn nhịn mấy tháng đến khi cơn giận của mọi người tan biến là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play