Giọng của Diêm Như Ngọc vẫn lớn như trước nên toàn bộ binh lính ở phía bắc thành đều nghe thấy lời này rất rõ ràng.
Mặt Khang Vương đỏ rần: “Thổ phỉ đáng chết!”
Nói xong, hắn ta giật lấy một cây cung dài, giương cung bắn tên, vèo một tiếng, mũi tên dài lao về phía đầu của Diêm Như Ngọc. Diêm Như Ngọc nhẹ nhàng né tránh, mũi tên dài đâm xuống đất vô cùng chắc chắn.
“Con rùa ngươi bắn chuẩn đấy! Ngươi như vậy thì không phải là một kẻ vô dụng chuyên nghiệp rồi!” Diêm Như Ngọc hừ cười một tiếng, “Vân Cảnh Hành, lão tử đến tặng người cho ngươi. Sao ngươi lại không trông chừng con rùa kia được thế? Ngươi còn muốn lấy người này không? Không muốn thì lão tử đưa về!”
Nhị vương tử nghe vậy thì trong lòng cháy lên chút hy vọng.
Khang Vương nhất định phải đánh nhau với Vân Cảnh Hành...
“Bổn tướng đi đón!” Vân Cảnh Hành lập tức đáp một tiếng. Hắn học võ từ nhỏ, vẫn biết truyền nội khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT